Monday, November 11, 2019


Ngày cựu chiến binh của Hoa Kỳ

Hôm nay là ngày 11/11/2019, ngày “Veterans day”: Ngày cựu chiến binh của Hoa Kỳ.

Là một công dân Hoa-kỳ, nhưng tôi không làm sao quên được nguồn gốc của mình. Ngày vinh danh cựu chiến binh Hoa-kỳ của quê hương thứ hai. 
Còn ngày vinh danh cựu chiến binh Việt-Nam, thì nên vinh danh các cựu chiến binh nào? Của Miền Nam, hay của miền Bắc?

Các chiến sĩ ấy, khi ngã xuống trên dải đất hình chữ S, thì ai cũng nghĩ mình hy sinh cho đất mẹ Việt-Nam!

Khi bụi thời gian qua đi, thì nay con dân nước Việt mới biết rõ:
Các chiến sĩ của Miền Nam đã thực sự hy-sinh xương máu cho dải đất hình chữ S này.

Một người sinh sau năm 1975, tại nơi được mệnh danh là “Thăng Long thành” đã biết thực hư qua bài viết sau:
Tôi gọi họ là Anh Hùng

Còn những chiến binh của miền Bắc mới biết được sự thật phũ phàng; rất lâu sau khi miền Bắc đã thắng miền Nam vào ngày 30, tháng 4 , năm 1975! (Khi mạng lưới điện toán toàn cầu nở rộ vào cuối thế kỷ 20, thì những gì được dấu kín mới được đem ra ánh sáng)
Khi chính Uỷ viên trung ương của đảng CSVN huyên hoang tuyên bố: “Ta đánh Mỹ là đánh cho LX, TQ”


Xin các bạn thử mở 2 đường dẫn sau để thấy 2 bài về Lê Duẫn RẤT KHÁC NHAU; đặc biệt câu nói trên đền thờ của hắn.

Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa và cho cả nhân loại, đánh cho cả bọn xét lại đang đâm vào lưng ta[50][51]

Điều oái oăm hơn nữa là những người một thời cầm vận mệnh của quê hương, biết rõ hậu quả con đường sẽ đưa quốc gia dân tộc tới đâu, nhưng họ đã chọn con đường “Mất Quê Hương”!




Tôi dẹp qua bên chân tướng của HCM = Nguyễn Ái Quốc = Hồ quang. Tạm coi Nguyễn Tất Thành = HCM. Chỉ coi những gì HCM làm trong thời gian làm chủ tịch nước, thì cũng thua xa các vua chúa của nước Việt trong dòng lịch sử.

Nhận xét của tôi đã được đăng ở:
Tuesday, July 19, 2016

Độc-Lập hay Tay sai?
Tôi năm nay 71 tuổi, xin đóng góp vào loạt bài của Đặng Chí Hùng về cái gọi là độc lập của HCM.
Trải qua dòng lịch sử nước nhà, các vua của đất nước ta, ai cũng phải chịu nhục có lẽ là quỳ gối để tiếp nhận chiếu chỉ của vua Tàu phong vương cho mình. Sau đó sứ-gỉa Tàu về nước. Vua quan ta họp nhau bàn luận, tổ chức việc cai trị ra sao thì không hề phải thông báo, chứ chẳng có chuyện phải xin phép vua Tàu. Đó là sự thực được trình bày rõ ràng qua các sách sử của nước nhà.
1/ Trái lại HCM phải trình cho Liên-Xô (LX) chương trình “Cải cách ruộng đất”. Một chương trình hoàn toàn thuộc về nội trị của đất nước! Trước khi thực hiện thì gởi người qua Tàu để học cách làm. Cứ tạm coi là đi tu nghiệp về chuyên môn, có thể chấp nhận được. Nhưng trong khi thực hiện thì có các cố vấn Tàu và phải xin phép. Việc bà Cát Hanh Long bị giết vì HCM không thể xin được khi cố vấn Tàu phán: “Cọp đực, cọp cái đều ăn thịt người”, là một bằng cớ về việc làm tay sai, không có thực quyền.







2/ Trong khi bộ chính trị của đảng cộng sản VN họp hành để thảo luận về các chương trình làm việc, một việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của đảng mình. HCM đã mời La Quý Ba, cố vấn Tàu tham dự (Ai biết rõ ngày giờ + địa điểm sảy ra việc này xin bổ túc dùm). Đây là một bằng chứng khác về việc làm tay sai.



3/ Thực chất của cái gọi là “Nghĩa vụ quốc tế” chính là làm tay sai cho LX. Khi thế giới phân chia thành hai khối Tư-bản và Cộng-Sản. LX muốn bành trướng vùng ảnh hưởng của mình, thì chỉ thị cho đàn em cung cấp xương máu, anh cả chỉ cung cấp vũ-khí mà thôi!
Phần trên được viết khi Huy Đức có mặt tại Mỹ, nhân dịp anh ta xuất bản "Bên Thắng Cuộc". Trước sự kiện giàn khoan HD 981, và "Đèn Cù" của Trần Đĩnh.

1954 - 1975 by Elvis Phuong

Best of Như Quỳnh - Đêm Chôn Dầu Vượt Biển


No comments:

Post a Comment