Sunday, February 7, 2016

Đoạn Trường Tân Thanh (Phần 2)

Sở Khanh

V1057                           Ngậm ngùi rủ bức rèm châu,
V1058                 Cách tường nghe có tiếng đâu họa vần.
V1059                           Một chàng vừa trạc thanh xuân,
V1060                 Hình dung chải chuốt, áo khăn dịu dàng
V1061                           Nghĩ rằng cũng mạch thư hương,
V1062                 Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở Khanh.
V1063                           Bóng Nga thấp thoáng dưới mành,
V1064                 Trông nàng, chàng cũng ra tình đeo dai.
V1065                           "Than ôi! Sắc nước hương trời!
V1066                 "Tiếc cho đâu bỗng lạc loài đến đây!
V1067                           "Giá đành trông nguyệt trên mây,
V1068                 "Hoa sao, hoa khéo đọa đày bấy hoa?
V1069                           "Nỗi gan riêng giận trời già,
V1070                 "Lòng này ai tỏ cho ta, hỡi lòng?
V1071                           "Thuyền quyên ví biết anh hùng,
V1072                 "Ra tay tháo cũi sổ lồng như chơi!"
V1073                           Song thu đã khép cánh ngoài,
V1074                 Tai còn động vọng mấy lời sắt đanh.
V1075                           Nghĩ người thôi lại nghĩ mình,
V1076                 Cám lòng chua xót, lạt tình chơ vơ.
V1077                           Những là lần lữa nắng mưa,
V1078                 Kiếp phong trần biết bao giờ là thôi?
V1079                           Ðánh liều nhắn một hai lời,
V1080                 Nhờ tay tế độ vớt người trầm luân.
V1081                           Mảnh tiên kể hết xa gần,
V1082                 Nỗi nhà báo đáp, nỗi thân lạc loài.
V1083                           Tan sương vừa rạng ngày mai,
V1084                 Tiện hồng nàng mới nhắn lời gửi sang.
V1085                           Trời tây lãng đãng bóng vàng,
V1086                 Phúc thư đã thấy tin chàng đến nơi.
V1087                           Mở xem một bức tiên mai,
V1088                 Rành rành "Tích Việt" có hai chữ đề
V1089                           Lấy trong ý tứ mà suy:
V1090                 "Ngày hai mươi mốt, tuất thì phải chăng?"
V1091                           Chim hôm thoi thót về rừng,
V1092                 Ðóa trà mi đã ngậm trăng nửa vành.
V1093                           Tường đông lay động bóng cành,
V1094                 Rẽ song đã thấy Sở Khanh lẻn vào.
V1095                           Sượng sùng đánh dạn ra chào,
V1096                 Lạy thôi, nàng mới rỉ trao ân cần.
V1097                           Rằng: "Tôi bèo bọt chút thân,
V1098                 "Lạc đàn mang lấy nợ nần yến anh.
V1099                           "Dám nhờ cốt nhục tử sinh,
V1100                 "Còn nhiều kết cỏ ngậm vành về sau!"
V1101                           Lặng ngồi lẩm nhẩm gật đầu:
V1102                 "Ta đây phải mượn ai đâu mà rằng!
V1103                           "Nàng đà biết đến ta chăng,
V1104                 "Bể trầm luân lấp cho bằng mới thôi!"
V1105                           Nàng rằng: " Muôn sự ơn người,
V1106                 "Thế nào xin quyết một bài cho xong."
V1107                           Rằng: "Ta có ngựa truy phong,
V1108                 "Có tên dưới trướng, vốn dòng kiện nhi.
V1109                           "Thừa cơ lẻn bước ra đi,
V1110                 "Ba mươi sáu chước, chước gì là hơn?
V1111                           "Dầu khi gió kép mưa đơn
V1112                 "Có ta đây cũng chẳng can cớ gì!"
V1113                           Nghe lời, nàng đã sinh nghi,
V1114                 Song đà quá đỗi, quản gì được thân.
V1115                           Cũng liều nhắm mắt đưa chân,
V1116                 Mà xem con Tạo xoay vần đến đâu!
V1117                           Cùng nhau lẻn bước xuống lầu
V1118                 Song song ngựa trước, ngựa sau một đoàn.
V1119                           Ðêm thu khắc lận canh tàn,
V1120                 Gió cây trút lá, trăng ngàn ngậm gương.
V1121                           Lối mòn cỏ lợt mùi sương,
V1122                 Lòng quê đi một bước đường một đau.
V1123                           Tiếng gà xao xác gáy mau,
V1124                 Tiếng người đâu đã mái sau dậy dàng.
V1125                           Nàng càng thổn thức gan vàng,
V1126                 Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào!
V1127                           Một mình khôn biết làm sao,
V1128                 Dặm rừng bước thấp bước cao hãi hùng.
V1129                           Hóa nhi thật có nỡ lòng,
V1130                 Làm chi giày tía, vò hồng, lắm nau!
V1131                           Một đoàn đổ đến trước sau,
V1132                 Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời?
V1133                          Tú Bà tốc thẳng đến nơi,
V1134                 Hăm hăm áp điệu một hơi lại nhà.
V1135                           Hung hăng chẳng hỏi chẳng tra,
V1136                 Ðang tay vùi liễu giập hoa tơi bời.
V1137                           Thịt da ai cũng là người,
V1138                 Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau!
V1139                           Hết lời thú phục khẩn cầu,
V1140                 Uốn lưng thịt đổ, giập đầu máu sa.
V1141                           Rằng: "Tôi chút phận đàn bà,
V1142                 "Nước non lìa cửa, lìa nhà đến đây.
V1143                           "Bây giờ sống thác ở tay,
V1144                 "Thân này đã đến thế này thì thôi!
V1145                           "Nhưng tôi có sá chi tôi,
V1146                 "Phận tôi đành vậy, vốn người để đâu?
V1147                           "Thân lương bao quản lấm đầu,
V1148                 "Chút lòng trinh bạch từ sau cũng chừa!"
V1149                           Ðược lời mụ mới tùy cơ,
V1150                 Bắt người bảo lĩnh làm tờ cung chiêu.
V1151                           Bày vai có ả Mã Kiều,
V1152                 Xót nàng ra mới đánh liều chịu đoan.
V1153                           Mụ càng kể nhặt kể khoan,
V1154                 Gạn gùng đến mực, nồng nàn mới tha.
V1155                           Vực nàng vào nghỉ trong nhà,
V1156                 Mã Kiều lại ngỏ ý ra dặn lời:
V1157                           "Thôi đà mắc lận thì thôi!
V1158                 "Ði đâu chẳng biết con người Sở Khanh?
V1159                           "Bạc tình nổi tiếng lầu xanh,
V1160                 "Một tay chôn giết mấy cành phù dung!
V1161                           "Ðà đao lập sẵng chước dùng,
V1162                 "Lạ gì một cốt một đồng xưa nay!
V1163                           "Có ba mươi lạng trao tay,
V1164                 "Không dung chi có truyện này trò kia!
V1165                           "Rồi ra trở mặt tức thì,
V1166                 "Bớt lời liệu chớ trây chi mà đời!"
V1167                           Nàng rằng: "Thề thốt nặng lời,
V1168                 "Có đâu mà lại ra người hiểm sâu!"
V1169                           Còn đương suy trước nghĩ sau,
V1170                 Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.
V1171                           Sở Khanh lên tiếng rêu rao:
V1172                 "Nọ nghe rằng có con nào ở đây.
V1173                           "Phao cho quyến gió rủ mây,
V1174                 "Hãy xem có biết mặt này là ai?"
V1175                           Nàng rằng: "Thôi thế thì thôi!
V1176                 "Rằng không thì cũng vâng lời là không!"
V1177                           Sở Khanh quát mắng đùng đùng,
V1178                 Bước vào vừa rắp thị hùng ra tay.
V1179                           Nàng rằng: "Trời nhé có hay!
V1180                 "Quyến anh, rủ yến, sự này tại ai?
V1181                           "Ðem người giẩy xuống giếng thoi,
V1182                 "Nói rồi, rồi lại ăn lời được ngay!
V1183                           "Còn tiên "Tích Việt" ở tay,
V1184                 "Rõ ràng mặt ấy, mặt này chứ ai?"
V1185                           Lời ngay, đông mặt trong ngoài,
V1186                 Kẻ chê bất nghĩa, người cười vô lương!
V1187                           Phụ tình án đã rõ ràng,
V1188                 Dơ tuồng nghĩ mới kiếm đường tháo lui.

Sa vào vũng lầy

V1189                           Buồng riêng, riêng những sụt sùi,
V1190                 Nghĩ thân mà lại ngậm ngùi cho thân.
V1191                           Tiếc thay trong giá trắng ngần!
V1192                 Ðến phong trần cũng phong trần như ai.
V1193                           "Tẻ vui cũng một kiếp người,
V1194                 "Hồng nhan phải giống ở đời mãi ru!
V1195                           "Kiếp xưa đã vụng đường tu,
V1196                 "Kiếp này chẳng kẻo đền bù mới xuôi!
V1197                           "Dầu sao bình đã vỡ rồi,
V1198                 "Lấy thân mà trả nợ đời cho xong!"
V1199                           Vừa tuần nguyệt sáng gương trong,
V1200                 Tú Bà ghé lại thong dong dặn dò:
V1201                           "Nghề chơi cũng lắm công phu,
V1202                 "Làng chơi ta phải biết cho đủ điều"
V1203                           Nàng rằng: "Mưa gió dập dìu,
V1204                 Liều thân thì cũng phải liều thế thôi!"
V1205                           Mụ rằng: "Ai cũng như ai,
V1206                 "Người ta ai mất tiền hoài đến đây?
V1207                           "Ở trong còn lắm điều hay,
V1208                 "Nỗi đêm khép mở, nỗi ngày riêng chung.
V1209                           "Này con thuộc lấy tấm lòng,
V1210                 "Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề.
V1211                           "Chơi cho liễu chán hoa chê,
V1212                 "Cho lăn lóc đá, cho mê mẩn đời.
V1213                           "Khi khóe hạnh, khi nét ngài,
V1214                 "Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười cợt hoa.
V1215                           "Ðều là nghề nghiệp trong nhà,
V1216                 "Ðủ ngần ấy nết, mới là người soi."
V1217                           Gót đầu vâng dạy mấy lời,
V1218                 Ðường châu nét nguyệt, đường phai vẻ hồng.
V1219                           Những nghe nói, đã thẹn thùng,
V1220                 Nước đời lắm nỗi lạ lùng khắt khe!
V1221                           Xót mình cửa các buồng khuê,
V1222                 Vỡ lòng, học lấy những nghề nghiệp hay!
V1223                           Khéo là mặt dạn mày dày!
V1224                 Kiếp người đã đến thế này thì thôi!
V1225                           Thương thay thân phận lạc loài!
V1226                 Dầu sao cũng ở tay người biết sao?
V1227                           Lầu xanh mới rủ trướng đào,
V1228                 Càng treo giá ngọc, càng cao phẩm người.
V1229                           Biết bao bướm lả, ong lơi!
V1230                 Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm.
V1231                           Dập dìu lá, gió cành chim,
V1232                 Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh.
V1233                           Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh,
V1234                 Giật mình, mình lại thương mình xót xa.
V1235                           Khi sao phong gấm rủ là,
V1236                 Giờ sao tan tác như hoa giữa đường?
V1237                           Mặt sao dày gió dạn sương?
V1238                 Thân sao bướm chán ong chường bấy thân?
V1239                           Mặc người mưa Sở mây Tần,
V1240                 Những mình nào biết có xuân là gì?
V1241                           Ðòi phen gió tựa hoa kề,
V1242                 Nửa rèn tuyết ngậm, bốn bề trăng thâu.
V1243                           Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu?
V1244                 Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!
V1245                           Ðôi phen nét vẽ câu thơ,
V1246                 Cung cầm trong nguyệt, nước cờ dưới hoa.
V1247                           Vui là vui gượng kẻo mà,
V1248                 Ai tri âm đó mặn mà với ai?
V1249                           Thờ ơ gió trúc mưa mai,
V1250                 Ngẩn ngơ trăm nỗi, giùi mài một thân.
V1251                           Nỗi lòng đòi đoạn xa gần,
V1252                 Chẳng vò mà rối, chẳng rầu mà đau!
V1253                           Nhớ ơn chín chữ cao sâu,
V1254                 Một ngày nột ngả bóng đâu tà tà.
V1255                           Dặm ngàn, nước thẳm, non xa,
V1256                 Nghĩ đâu thân phận con ra thế này?
V1257                           Sân hòe đôi chút thơ ngây,
V1258                 Trân cam, ai kẻ đỡ thay việc mình?
V1259                           Nhớ lời nguyền ước ba sinh,
V1260                 Xa xôi ai có biết tình chăng ai?
V1261                           Khi về hỏi liễu Chương đài,
V1262                 Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay?
V1263                           Tình sâu mong trả nghiã dày,
V1264                 Hoa kia đã chắp cây này cho chưa?
V1265                           Mối tình đôi đoạn vò tơ,
V1266                 Giấc hương quan, luống lầm mơ canh dài.
V1267                           Song sa vò võ phương trời,
V1268                 Nay hoàng hôn đã, lại mai hôn hoàng.
V1269                           Lần lần thỏ bạc ác vàng,
V1270                 Xót người trong hội đoạn tràng đòi cơn!
V1271                           Ðã cho lấy chữ hồng nhan,
V1272                 Làm cho, cho hại, cho tàn, cho cân!
V1273                           Ðã đầy vào kiếp phong trần,
V1274                 Sao cho sỉ nhục một lần mới thôi!

Kiều và Thúc

V1275                           Khách du bỗng có một người,
V1276                 Kỳ Tâm họ Thúc, cũng nòi thư hương.
V1277                           Vốn người huyện Tích, châu Thường,
V1278                 Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Chuy.
V1279                           Hoa khôi mộ tiếng Kiều nhi,
V1280                 Thiếp hồng tìm đến hương khuê gởi vào.
V1281                           Trướng tô giáp mặt hoa đào,
V1282                 Vẻ nào chẳng mặn, nét nào chẳng ưa?
V1283                           Hải đường mơn mởn cành tơ,
V1284                 Ngày xuân càng gió, càng mưa càng nồng!
V1285                           Nguyệt hoa, hoa nguyệt não nùng,
V1286                 Ðêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng?
V1287                           Lạ gì thanh khí lẽ hằng,
V1288                 Một dây một buộc, ai giằng cho ra?
V1289                           Sớm đào, tối mận lân la,
V1290                 Trước còn trăng gió, sau ra đá vàng.
V1291                           Dịp đâu may mắn lạ đường!
V1292                 Lại vừa gặp khoảng xuân đường lại quê.
V1293                           Sinh càng một tỉnh mười mê,
V1294                 Ngày xuân lắm lúc đi về với xuân.
V1295                           Khi gió gác, khi trăng sân,
V1296                 Bầu tiên chuốc rượu, câu thần nối thơ.
V1297                           Khi hương sớm, khi trà trưa,
V1298                 Bàn vây điểm nước, đường tơ họa đào.
V1299                           Miệt mài trong cuộc truy hoan,
V1300                 Càng quen thuộc nết, càng dan díu tình.
V1301                           Lạ cho cái sóng khuynh thành,
V1302                 Làm cho đổ quán xiêu đình như chơi.
V1303                           Thúc sinh quen thói bốc rời,
V1304                 Trăm nghìn đổ một trận cười như không!
V1305                           Mụ càng tô lục, chuốt hồng,
V1306                 Máu tham hễ thấy hơi đồng thì mê.
V1307                           Dưới trăng quyên đã gọi hè,
V1308                 Ðầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông.
V1309                           Buồng the phải buổi thong dong,
V1310                 Thang lan, rủ bức trướng hồng tẩm hoa.
V1311                           Rõ màu trong ngọc trắng ngà,
V1312                 Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên.
V1313                           Sinh càng tỏ nết càng khen,
V1314                 Ngụ tình tay thảo một thiên luật Ðường.
V1315                           Nàng rằng: "Vâng biết lòng chàng,
V1316                 "Lời lời châu ngọc, hàng hàng gấm thêu.
V1317                           "Hay hèn lẽ cũng nối điêu,
V1318                 "Nỗi quê nghĩ một hai điều ngang ngang.
V1319                           "Lòng còn gửi áng mây vàng,
V1320                 "Họa vần, xin hãy chịu chàng hôm nay."
V1321                           Rằng: "Sao nói lạ lùng thay!
V1322                 "Cành kia chẳng phải cỗi này mà ra?"
V1323                           Nàng càng ủ dột thu ba,
V1324                 Ðoạn trường lúc ấy dở mà buồn tênh:
V1325                           "Thiếp như hoa đã lìa cành,
V1326                 "Chàng như con bướm lượn vành mà chơi.
V1327                           "Chúa xuân đành đã có nơi,
V1328                 "Ngắn ngày thôi chớ dài lời mà chi!"
V1329                           Sinh rằng: "Từ thuở tương tri,
V1330                 "Tấm riêng, riêng những nặng vì nước non.
V1331                           "Trăm năm tính cuộc vuông tròn,
V1332                 "Phải dò cho đến ngọn nguồn lạch sông."
V1333                           Nàng rằng: "Muôn đội ơn lòng,
V1334                 "Chút e bên thú, bên lòng dễ đâu.
V1335                           "Bình Khang nấn ná bấy lâu,
V1336                 "Yêu hoa, yêu được một màu điểm trang.
V1337                           "Rồi ra lở phấn phai hương,
V1338                 "Lòng thêm giữ được thường thường mãi chăng?
V1339                           "Vả trong thềm quế cung trăng,
V1340                 "Chủ trương đã có chị Hằng ở trong.
V1341                           "Bấy lâu khăng khít dài dòng,
V1342                 "Thêm người, người cũng chia lòng riêng tây.
V1343                           "Vẻ chi chút phận bèo mây,
V1344                 "Làm cho bể ái, khi đầy khi vơi.
V1345                           "Trăm điều ngang ngửa vì tôi,
V1346                 "Thân sau ai chịu tội trời ấy cho?
V1347                           "Như chàng có vững tay co,
V1348                 "Mười phân cũng đắp điếm cho một vài.
V1349                           "Thế trong dầu lớn hơn ngoài,
V1350                 "Trước hàm sư tử gửi người đằng la.
V1351                           "Cúi đầu luồn xuống mái nhà,
V1352                 "Giấm chua lại tội bằng ba lửa nồng.
V1353                           "Ở trên còn có nhà thông,
V1354                 "Lòng trên trông xuống biết lòng có thương?
V1355                           "Xá chi liễu ngõ hoa tường,
V1356                 "Lầu xanh lại bỏ ra phường lầu xanh!
V1357                           "Lại càng dơ dáng dại hình,
V1358                 "Ðành thân phận thiếp, nghĩ danh giá chàng.
V1359                           "Thương sao cho vẹn thì thương,
V1360                 "Tính sao cho vẹn mọi đường thì vâng."
V1361                           Sinh rằng: "Hay nói đè chừng,
V1362                 "Lòng đây, lòng đấy, chưa từng hay sao?
V1363                           "Ðường xa chớ ngại Ngô, Lào,
V1364                 "Trăm điều hãy cứ trông vào một ta.
V1365                           "Ðã gần chi có đường xa,
V1366                 "Ðá vàng cũng quyết, phong ba cũng liều."
V1367                           Cùng nhau căn dặn đến điều,
V1368                 Chỉ non, thề bể, nặng gieo đến lời.
V1369                           Nỉ non đêm ngắn tình dài,
V1370                 Ngoài hiên thỏ đã non đoài ngậm gương.
V1371                           Mượn điều trúc viện thừa lương,
V1372                 Rước về hãy tạm giấu nàng một nơi.
V1373                           Chiến, hòa, sắp sẵn hai bài,
V1374                 Cậy người thầy thợ, mượn người dò la.
V1375                           Bán tin đến mụ Tú Bà,
V1376                 Thua cơ, mụ cũng cầu hòa, dám sao.
V1377                           Rõ ràng của dẫn tay trao,
V1378                 Hoàn lương một thiếp, thân vào cửa công.
V1379                           Công tư đôi lẽ đều xong,
V1380                 Gót tiên phút đã thoát vòng trần ai.
V1381                           Một nhà sum hợp trúc mai,
V1382                 Càng sâu nghiã bể, càng dài tình sông.
V1383                           Hương càng đượm, lửa càng nồng,
V1384                 Càng xôi vẻ ngọc, càng lồng màu sen.

Vị quan anh minh

V1385                           Nửa năm hơi tiếng vừa quen,
V1386                 Sân ngô cành biếc đã chen lá vàng.
V1387                           Giậu thu vừa nảy giò sương,
V1388                 Gối yên đã thấy xuân đường đến nơi.
V1389                           Phong lôi nổi trận bời bời,
V1390                 Nặng lời e ấp, tính bài phân chia.
V1391                           Quyết ngay biện bạch một bề,
V1392                 Dạy cho má phấn lại về lầu xanh.
V1393                           Thấy lời nghiêm huấn rành rành,
V1394                 Ðánh liều Sinh mới lấy tình nài kêu.
V1395                           Rằng: "Con biết tội đã nhiều,
V1396                 "Dẫu rằng sấm sét búa rìu cũng cam.
V1397                           "Trót vì tay đã nhúng chàm,
V1398                 "Dại rồi còn biết khôn làm sao đây!
V1399                           "Cùng nhau vả tiếng một ngày,
V1400                 "Ôm cầm ai nỡ đứt dây cho đành?
V1401                           "Lượng trên quyết chẳng thương tình,
V1402                 "Bạc đen thôi có tiếc mình làm chi!"
V1403                           Thấy lời sắt đá tri tri,
V1404                 Sốt gan, ông mới cáo quì cửa công.
V1405                           Ðất bằng nổi sóng đùng đùng,
V1406                 Phủ dường sai lá phiếu hồng thôi tra.
V1407                           Cùng nhau theo gót sai nha,
V1408                 Song song vào trước sân hoa lạy quì.
V1409                           Trông lên mặt sắt đen sì,
V1410                 Lập nghiêm trước đã, ra uy nặng lời.
V1411                           "Gã kia dại nết chơi bời,
V1412                 "Mà con người thế là người đong đưa.
V1413                           "Tuồng gì hoa thải, hương thừa,
V1414                 "Mượn màu son phấn đánh lừa con đen!
V1415                           "Suy trong tình trạng bên nguyên,
V1416                 "Bề nào thì cũng chưa yên bề nào.
V1417                           "Phép công chiếu án luận vào,
V1418                 "Có hai đường ấy, tính sao mặc mình.
V1419                           "Một là cứ phép gia hình,
V1420                 "Một là lại cứ lầu xanh phó về!"
V1421                           Nàng rằng: "Ðã quyết một bề,
V1422                 "Nhện này vương lấy tơ kia mấy lần!
V1423                           "Ðục trong thân cũng là thân,
V1424                 "Yếu thơ, vâng chịu trước sân lôi đình"
V1425                           Dạy rằng: "Cứ phép gia hình!"
V1426                 Ba cây chập lại một cành mẫu đơn.
V1427                           Phận đành chi dám kêu oan,
V1428                 Ðào hoen quyên má, liễu tan tác mày.
V1429                           Một sân lầm cát đã đầy,
V1430                 Gương lờ nước thủy, mai gầy vóc sương.
V1431                           Nghĩ tình chàng Thúc mà thương,
V1432                 Nẻo xa trông thấy lòng càng xót xa.
V1433                           Khóc rằng: "Oan khốc vì ta!
V1434                 "Có nghe lời trước, chớ đà lụy sau.
V1435                           "Cạn lòng chẳng biết nghĩ sâu,
V1436                 "Ðể ai trăng tủi, hoa sầu vì ai?"
V1437                           Phủ đường nghe thoảng vào tai,
V1438                 Ðộng lòng lại gạn đến lời riêng tây.
V1439                           Sụt sùi chàng mới thưa ngay,
V1440                 Ðầu đuôi kể lại sự ngày cầu thân:
V1441                           "Nàng đà tính trước xa gần,
V1442                 "Từ xưa nàng đã biết thân có rày!
V1443                           "Tại tôi hứng lấy một tay,
V1444                 "Ðể nàng cho đến nỗi này vì tôi!"
V1445                           Nghe lời nói cũng thương lời,
V1446                 Dẹp uy mới dạy mở bài giải vi.
V1447                           Rằng: "Như hẳn có thế thì,
V1448                 Trăng hoa, song cũng thị phi biết điều!"
V1449                           Sinh rằng: "Chút phận bọt bèo,
V1450                 "Theo đòi vả cũng ít nhiều bút nghiên."
V1451                           Cười rằng: "Ðã thế thì nên!
V1452                 "Mộc già hãy thử một thiên trình nghề."

V1453                           Nàng vâng cất bút tay đề,
V1454                 Tiên hoa trình trước án phê xem tường.
V1455                           Khen rằng: "Giá lợp Thịnh Ðường,
V1456                 "Tài này sắc ấy nghìn vàng chưa cân!
V1457                           "Thật là tài tử giai nhân,
V1458                 "Châu Trần còn có Châu Trần nào hơn?
V1459                           "Thôi đừng rước dữ cưu hờn,
V1460                 "Làm chi lỡ nhịp cho đờn ngang cung?
V1461                           "Ðã đưa đến trước cửa công,
V1462                 "Ngoài thì là lý, song trong là tình.
V1463                           "Dâu con trong đạo gia đình,
V1464                 "Thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong!"
V1465                           Kíp truyền sắm sửa lễ công,
V1466                 Kiệu hoa cất gió, đuốc hồng điểm sao.
V1467                           Bày hàng cổ xúy xôn xao,
V1468                 Song song đưa tới trướng đào sánh đôi.
V1469                           Thương vì hạnh, trọng vì tài,
V1470                 Thúc ông thôi cũng dẹp lời phong ba.
V1471                           Huệ lan sực nức một nhà,
V1472                 Từng cay đắng lại mặn mà hơn xưa.

Chia tay với Thúc Sinh

V1473                           Mảng vui rượu sớm cờ trưa,
V1474                 Ðào đà phai thắm, sen vừa nảy xanh.
V1475                           Trướng hồ vắng vẻ đêm thanh,
V1476                 E tình, nàng mới bày tình riêng chung:
V1477                           "Phận bồ từ vẹn chữ tòng,
V1478                 "Ðổi thay nhạn yến đã hòng đầy niên.
V1479                           "Tin nhà ngày một vắng tin,
V1480                 "Mặn tình cát lũy, lạt tình tao khang.
V1481                           "Nghĩ ra thật cũng nên đường,
V1482                 "Tăm hơi, ai kẻ giữ giàng cho ta?
V1483                           "Trộm nghe kẻ lớn trong nhà,
V1484                 "Ở vào khuôn phép. nói ra mối giường.
V1485                           "E thay những dạ phi thường,
V1486                 "Dễ dò rốn biển, khôn lường đáy sông!
V1487                           "Mà ta suốt một năm ròng,
V1488                 "Thế nào cũng chẳng giấu xong được nào.
V1489                           "Bấy chầy chưa tỏ tiêu hao,
V1490                 "Hoặc là trong có làm sao chăng là?
V1491                           "Xin chàng liệu kíp lại nhà,
V1492                 "Trước người đẹp ý, sau ta biết tình.
V1493                           "Ðêm ngày giữ mực giấu quanh,
V1494                 "Rày lần, mai lữa, như hình chưa thông!"
V1495                           Nghe lời khuyên nhủ thong dong,
V1496                 Ðành lòng sinh mới quyết lòng hồi trang.
V1497                           Rạng ra gửi đến xuân đường,
V1498                 Thúc ông cũng rội giục chàng ninh gia.
V1499                           Tiễn đưa một chén quan hà,
V1500                 Xuân đình thoát đã dạo ra Cao đình.
V1501                           Sông Tần một giải xanh xanh,
V1502                 Lôi thôi bờ liễu mấy cành Dương quan.
V1503                           Cầm tay dài ngắn thở than,
V1504                 Chia phôi ngừng chén, hợp tan nghẹn lời.
V1505                           Nàng rằng: "Non nước xa khơi,
V1506                 "Sao cho trong ấm thì ngoài mới êm.
V1507                           "Dễ lòa yếm thắm trôn kim,
V1508                 "Làm chi bưng mắt bắt chim khó lòng!
V1509                           "Ðôi ta chút nghiã đèo bòng,
V1510                 "Ðến nhà, trước liệu nói sòng cho minh.
V1511                           "Dầu khi sóng gió bất tình,
V1512                 "Lớn ra uy lớn, tôi đành phận tôi.
V1513                           "Hơn điều giấu ngược, giấu xuôi,
V1514                 "Lại mang những việc tầy trời đến sau.
V1515                           "Thương nhau xin nhớ lời nhau,
V1516                 "Năm chầy cũng chẳng đi đâu mà chầy!
V1517                           "Chén đưa nhớ bữa hôm nay,
V1518                 "Chén mừng xin đợi ngày này năm sau."
V1519                           Người lên ngựa, kẻ chia bào,
V1520                 Rừng phong, thu đã nhuốm màu quan san.
V1521                           Dặm hồng bụi cuốn chinh an,
V1522                 Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh.
V1523                           Người về chiếc bóng năm canh,
V1524                 Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi.
V1525                           Vầng trăng ai xẻ làm đôi?
V1526                 Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.

Người vợ thâm hiểm

V1527                           Kể chi những nỗi dọc đường,
V1528                 Buồng trong này nỗi chủ trương ở nhà.
V1529                           Vốn dòng họ Hoạn danh gia,
V1530                 Con quan Lại bộ tên là Hoạn Thư.
V1531                           Duyên Ðằng thuận nẻo gió đưa,
V1532                 Cùng chàng kết tóc xe tơ những ngày.
V1533                           Ở ăn thì nết cũng hay,
V1534                 Nói điều ràng buộc thì tay cũng già.
V1535                           Từ nghe vườn mới thêm hoa,
V1536                 Miệng người đã lắm, tin nhà thì không.
V1537                           Lửa tâm càng giập càng nồng,
V1538                 Trách người đen bạc ra lòng trăng hoa.
V1539                           "Ví bằng thú thật cùng ta,
V1540                 "Cũng dong kẻ dưới mới là lượng trên.
V1541                           "Dại chi chẳng giữ lấy nền,
V1542                 "Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình?
V1543                           "Lại còn bưng bít giấu quanh,
V1544                 "Làm chi những thói trẻ ranh nực cười!
V1545                           "Tính rằng cách mặt, khuất lời,
V1546                 "Giấu ta, ta cũng liệu bài giấu cho.
V1547                           "Lo gì việc ấy mà lo,
V1548                 "Kiến trong miệng chén có bò đi đâu?
V1549                           "Làm cho nhìn chẳng được nhau,
V1550                 "Làm cho đầy đọa cất đầu chẳng lên!
V1551                           "Làm cho trông thấy nhỡn tiền,
V1552                 "Cho người thăm ván, bán thuyền, biết tay!"
V1553                           Nỗi lòng kín chẳng ai hay,
V1554                 Ngoài tai để mặc gió bay mái ngoài.
V1555                           Tuần sau bỗng thấy hai người,
V1556                 Mách tin, ý cũng liệu bài tâng công.
V1557                           Tiểu thư nổi giận đùng đùng:
V1558                 "Gớm tay thêu dệt ra lòng trêu ngươi!
V1559                           "Chồng tao nào phải như ai,
V1560                 "Ðiều này hẳn miệng những người thị phi!"
V1561                           Vội vàng xuống lệnh ra uy,
V1562                 Ðứa thì vả miệng, đứa thì bẻ răng.
V1563                           Trong ngoài kín mít như bưng,
V1564                 Nào ai còn dám nói năng một lời!
V1565                           Buồng đào khuya sớm thảnh thơi,
V1566                 Ra vào một mực nói cười như không.
V1567                           Ðêm ngày lòng những giận lòng,
V1568                 Sinh đà về đến lầu hồng, xuống yên.
V1569                           Lời tan hợp, nỗi hàn huyên,
V1570                 Chữ tình càng mặn, chữ duyên càng nồng.
V1571                           Tẩy trần vui chén thong dong,
V1572                 Nỗi lòng, ai ở trong lòng mà ra?
V1573                           Chàng về xem ý tứ nhà,
V1574                 Sự mình cũng rắp lân la giãi bày.
V1575                           Mấy phen cười nói tỉnh say,
V1576                 Tóc tơ bất động mảy may sự tình.
V1577                           Nghĩ: "Ðà bưng kín miệng bình,
V1578                 "Nào ai có khảo mà mình lại xưng?"
V1579                           Những là e ấp dùng dằng,
V1580                 Rút dây sợ nữa động rừng, lại thôi.
V1581                           Có khi vui chuyện mua cười,
V1582                 Tiểu thư lại giở những lời đâu đâu.
V1583                           Rằng: "Trong ngọc đá vàng thau,
V1584                 "Mười phần ta đã tin nhau cả mười.
V1585                           "Khen cho những miệng rông dài,
V1586                 "Bướm ong lại đặt những lời nọ kia.
V1587                           "Thiếp dầu vụng, chẳng hay suy,
V1588                 "Ðã dơ bụng nghĩ, lại bia miệng cười!"
V1589                           Thấy lời thủng thỉnh như chơi,
V1590                 Thuận lời, chàng cũng nói xuôi đỡ đòn.
V1591                           Những là cười phấn cợt son,
V1592                 Ðèn khuya chung bóng, trăng tròn sánh vai.
V1593                           Thú quê thuần hức bén mùi,
V1594                 Giếng vàng đã rụng một vài lá ngô.
V1595                           Chạnh niềm nhớ cảnh giang hồ,
V1596                 Một niềm quan tái, mấy mùa gió trăng.
V1597                           Tình riêng chưa dám rỉ răng,
V1598                 Tiểu thư trước đã liệu chừng nhủ qua:
V1599                           "Cách năm, mây bạc xa xa,
V1600                 "Lâm Chuy cũng phải tính mà thần hôn"
V1601                           Ðược lời như cởi tấc son,
V1602                 Vó câu thẳng ruổi nước non quê người.
V1603                           Long lanh dáy nước in trời,
V1604                 Thành xây khói biếc, non phơi bóng vàng.
V1605                           Roi câu vừa gióng dặm trường,
V1606                 Xe hương nàng cũng thuận đường qui ninh.
V1607                           Thưa nhà huyên hết mọi tình,
V1608                 Nỗi chàng ở bạc, nỗi mình chịu đen.
V1609                           Nghĩ rằng: "Ngứa ghẻ, hờn ghen,
V1610                 "Xấu chàng mà có ai khen chi mình!
V1611                           "Vậy nên ngảnh mặt làm thinh,
V1612                 "Mưu cao vốn đã rắp ranh những ngày.
V1613                           "Lâm Chuy đường bộ tháng chầy,
V1614                 "Mà đường hải đạo sang ngay thì gần.
V1615                           "Dọn thuyền lựa mặt gia nhân,
V1616                 "Hãy đem dây xích buộc chân nàng về.
V1617                           "Làm cho, cho mệt, cho mê,
V1618                 "Làm cho đau đớn, ê chề cho coi!
V1619                           "Trước cho bỏ ghét những người,
V1620                 "Sau cho để một trò cười về sau!"
V1621                           Phu nhân khen chước rất mầu,
V1622                 Chiều con, mới dạy mặc dầu ra tay.
V1623                           Sửa sang buồm gió, lèo mây,
V1624                 Khuyển, Ưng lại lựa một bầy côn quang.
V1625                           Dặn dò hết các mọi đường,
V1626                 Thuận phong một lá, vượt sang bên Tề.

Bị bắt cóc

V1627                           Nàng từ chiếc bóng song the,
V1628                 Ðường kia nỗi nọ như chia mối sầu.
V1629                           "Bóng dâu đã xế ngang đầu,
V1630                 "Biết đâu ấm lạnh, biết đâu ngọt bùi.
V1631                           "Tóc thề đã chấm ngang vai,
V1632                 "Nào lời non nước, nào lời sắt son.
V1633                           "Sắn bìm chút phận cỏn con,
V1634                 "Khuôn duyên biết có vuông tròn cho chăng?
V1635                           "Thân sao nhiều nỗi bất bằng,
V1636                 "Liều như cung Quảng ả Hằng, nghĩ nau!"
V1637                           Ðêm thu gió lọt song đào,
V1638                 Nửa vành trăng khuyết, ba sao giữa trời.
V1639                           Nén hương đến trước thiên đài,
V1640                 Nỗi lòng khấn chứa cạn lời vân vân...
V1641                           Dưới hoa dậy lũ ác nhân,
V1642                 Ầm ầm khóc quỉ, kinh thần mọc ra.
V1643                           Ðầy sân gươm tuốt sáng lòa,
V1644                 Thất kinh nàng chửabiết là làm sao.
V1645                           Thuốc mê đâu đã tưới vào,
V1646                 Mơ màng như giấc chiêm bao biết gì!
V1647                           Vực ngay lên ngựa tức thì,
V1648                 Phòng đào viện sách, bốn bề lửa dong;
V1649                           Sẵn thây vô chủ bên sông,
V1650                 Ðem vào để đó lận sòng ai hay.
V1651                           Tôi đòi phách lạc, hồn bay,
V1652                 Pha càn bụi cỏ, gốc cây ẩn mình.
V1653                           Thúc ông nhà cũng gần quanh,
V1654                 Chợt trông ngọn lửa, thất kinh rụng rời.
V1655                           Tớ thầy chạy thẳng đến nơi,
V1656                 Tơi bời tưới lửa tìm người lao xao.
V1657                           Gió cao, ngọn lửa càng cao,
V1658                 Tôi đòi tìm đủ, nàng nào thấy đâu!
V1659                           Hớt hơ, hớt hãi, nhìn nhau,
V1660                 Giếng sâu, bụi rậm, trước sau tìm quàng;
V1661                           Chạy vào chốn cũ phòng hương,
V1662                 Trong tro, thấy một đống xương cháy tàn.
V1663                           Ngay tình ai biết mưu gian,
V1664                 Hẳn nàng, thôi lại còn bàn rằng ai!
V1665                           Thúc ông sụt sùi ngắn dài,
V1666                 Nghĩ con vắng vẻ, thương người nết na.
V1667                           Di hài nhặt sắp về nhà,
V1668                 Nào là khâm liệm, nào là tang trai.
V1669                           Lễ thường đã đủ một hai,
V1670                 Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ.
V1671                           Bước vào chốn cũ lầu thư,
V1672                 Tro than một đống, nắng mưa bốn tường.
V1673                           Sang nhà cha, tới trung đường,
V1674                 Linh sàng, bài vị, thờ nàng ở trên.
V1675                           Hỡi ôi! Nói hết sự duyên,
V1676                 Tơ tình đứt ruột, lửa phiền cháy gan.
V1677                           Gieo mình vật vã khóc than:
V1678                 "Con người thế ấy, thác oan thế này!
V1679                           "Chắc rằng mai trúc lại vầy,
V1680                 "Ai hay vĩnh quyết là ngày đưa nhau!"
V1681                           Thương càng nghĩ, nghĩ càng đau,
V1682                 Dễ ai rấp thảm, quạt sầu cho khuây.
V1683                           Gần miền nghe có một thầy,
V1684                 Phi phù trị quỷ, cao tay thông huyền.
V1685                           Trên tam đảo, dưới cửu tuyền,
V1686                 Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng.
V1687                           Sắm sanh lễ vật rước sang,
V1688                 Xin tìm cho thấy mặt nàng hỏi han.
V1689                           Ðạo nhân phục trước tĩnh bàn,
V1690                 Xuất thần giây phút chưa tàn nén hương.
V1691                           Trở về minh bạch nói tường:
V1692                 "Mặt nàng chẳng thấy, việc nàng đã tra:
V1693                           "Người này nặng kiếp oan gia,
V1694                 "Còn nhiều nợ lắm, sao đà thác cho!
V1695                           "Mệnh cung đang mắc nạn to,
V1696                 "Một năm nữa mới thăm dò được tin.
V1697                           "Hai bên giáp mặt chiền chiền,
V1698                 "Muốn nhìn mà chẳng được nhìn lạ thay!"
V1699                           Nghe lời nói, lạ dường này!
V1700                 Sự nàng đã thế, lời thầy dám tin?
V1701                           Chẳng qua đồng cốt quàng xiên,
V1702                 Người đâu mà lại thấy trên cõi trần?
V1703                           Tiếc hoa những ngậm ngùi xuân,
V1704                 Thân này dễ lại mấy lần gặp tiên!
V1705                           Nước trôi hoa rụng đã yên,
V1706                 Hay đâu địa ngục ở miền nhân gian!

Ðời nô lệ

V1707                           Khuyển, Ưng đã dắt mưu gian,
V1708                 Vực nàng đưa xuống để an dưới thuyền.
V1709                           Buồm cao, lèo thẳng cánh suyền,
V1710                 Ðè chừng huyện Tích, băng miền vượt sang.
V1711                           Dỡ đò, lên trước sảnh đường,
V1712                 Khuyển, Ưng, hai đứa nộp nàng dâng công.
V1713                           Vực nàng tạm xuống môn phòng,
V1714                 Hãy còn thiêm thiếp giấc nồng chưa phai.
V1715                           Hoàng lương chợt tỉnh hôn mai,
V1716                 Cửa nhà đâu mất, lâu đài nào đây?
V1717                           Bàng hoàng giở tỉnh giở say,
V1718                 Sảnh đường mảng tiếng đòi ngay lên hầu.
V1719                           Ả hoàn liền xuống giục mau,
V1720                 Hãi hùng nàng mới theo sau một người.
V1721                           Ngước trông tòa rộng, dãy dài,
V1722                 "Thiên quang Chủng tể" có bài treo trên.
V1723                           Ban ngày, sáp thắp hai bên,
V1724                 Giữa giường thất bảo, ngồi trên một bà.
V1725                           Gạn gùng ngọn hỏi, ngành tra,
V1726                 Sự mình, nàng đã cứ mà gửi thưa.
V1727                           Bất tình nổi trận mây mưa,
V1728                 Dức rằng: "Những giống bờ thờ quen thân!
V1729                           "Con này chẳng phải thiện nhân,
V1730                 "Chẳng màu trốn chúa, thì quân lội chồng.
V1731                           "Ra tuồng mèo mả, gà đồng,
V1732                 "Ra tuồng lúng túng chẳng xong bề nào.
V1733                           "Ðã đem mình bán cưa tao,
V1734                 "Lại còn khủng khỉnh làm cao thế này!
V1735                           "Nào là gia pháp nọ bay!
V1736                 "Hãy cho ba chục, biết tay một lần!"
V1737                           A hoàn trên dưới dạ rân,
V1738                 Dẫu rằng trăm miệng khôn phân lẽ nào!
V1739                           Trúc côn ra sức đập vào,
V1740                 Thịt nào chẳng nát, gan nào chẳng kinh!
V1741                           Xót thay đào lý một cành,
V1742                 Một phen mưa gió tan tành một phen!
V1743                           Hoa nô, truyền dạy đổi tên,
V1744                 Buồng the, dạy ép vào phiên thị tì.
V1745                           Ra vào theo lũ thanh y,
V1746                 Dãi đầu tóc rối, da chì quản bao!
V1747                           Quản gia có một mụ nào,
V1748                 Thấy người, thấy nết, ra vào mà thương.
V1749                           Khi chè chén, khi thuốc thang,
V1750                 Ðem lời phương tiện mở đường hiếu sinh.
V1751                           Dạy rằng: "May rủi đã đành,
V1752                 "Liễu bồ mình giữ lấy mình cho hay.
V1753                           "Cũng là oan nghiệp chi đây,
V1754                 "Sa cơ mới đến thế này, chẳng dung.
V1755                           "Ở đây tai vách mạch rừng,
V1756                 "Thấy ai người cũ cũng đừng nhìn chi.
V1757                           "Kẻo khi sấm sét bất kỳ,
V1758                 "Con ong, cái kiến, kêu gì được oan!"
V1759                           Nàng càng giọt ngọc như chan,
V1760                 Nỗi lòng luống những bàn hoàng niềm tây.
V1761                           "Phong trần kiếp đã chịu đày,
V1762                 "Lầm than, lại có thứ này bằng hai!
V1763                           "Phận sao bạc chẳng vừa thôi?
V1764                 "Khăng khăng buộc mãi lấy người hồng nhan!
V1765                           "Ðã đành túc trái tiền oan,
V1766                 "Cũng liều ngọc nát, hoa tàn mà chi!"
V1767                           Những là nương náu qua thì,
V1768                 Tiểu thư phải buổi mới về ninh gia.
V1769                           Mẹ con trò chuyện lân la,
V1770                 Phu nhân mới gọi nàng ra dạy lời:
V1771                           "Tiểu thư dưới trướng thiếu người,
V1772                 "Cho về bên ấy, theo đòi lầu trang."
V1773                           Lĩnh lời, nàng mới theo sang,
V1774                 Biết đâu dịa ngục, thiên đường là đâu?
V1775                           Sớm khuya khăn mặt, lược đầu,
V1776                 Phận con hầu, giữ con hầu, dám sai!
V1777                           Phải đêm êm ả chiều trời,
V1778                 Trúc tơ, hỏi đến nghề chơi mọi ngày.
V1779                           Lĩnh lời, nàng mới lựa dây,
V1780                 Nỉ non thánh thót, dễ say lòng người.
V1781                           Tiểu thư xem cũng thương tài,
V1782                 Khuôn uy dường cũng bớt vài bốn phân.
V1783                           Cửa người đày đọa chút thân,
V1784                 Sớm năn nỉ bóng, đêm ngơ ngẩn lòng.
V1785                           Lâm Chuy chút nghiã đèo bòng,
V1786                 Nước non để chữ tương phùng kiếp sau!
V1787                           Bốn phương mây trắng một màu,
V1788                 Trông vời cố quốc, biết đâu là nhà?
V1789                           Lần lần tháng trọn ngày qua,
V1790                 Nỗi gần nào biết đường xa thế này.

Tái ngộ với Thúc Sinh

V1791                           Lâm Chuy từ thuở uyên bay,
V1792                 Buồng không, thương kẻ tháng ngày chiếc thân.
V1793                           Mây xanh, trăng mới in ngần,
V1794                 Phấn thừa, hương cũ, bội phần xót xa.
V1795                           Sen tàn, cúc lại nở hoa,
V1796                 Sầu dài, ngày ngắn, đông đà sang xuân.
V1797                           Tìm đâu cho thấy cố nhân?
V1798                 Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương.
V1799                           Trạnh niềm nhớ cảnh gia hương,
V1800                 Nhớ quê, chàng lại tìm đường thăm quê.
V1801                           Tiểu thư đón cửa dã dề,
V1802                 Hàn huyên vừa cạn mọi bề gần xa.
V1803                           Nhà hương cao cuốn bức là,
V1804                 Buồng trong, truyền gọi nàng ra lạy mầng.
V1805                           Bước ra một bước một ngừng,
V1806                 Trông xa, nàng đã tỏ chừng nẻo xa:
V1807                           "Phải rằng nắng quáng, đèn lòa,
V1808                 "Rõ ràng ngồi đó chẳng là Thúc sinh?
V1809                           "Bấy giờ, tình mới tỏ tình,
V1810                 "Thôi thôi đã mắc vào vành, chẳng sai!
V1811                           "Chước đâu, có chước lạ đời!
V1812                 "Người đâu mà lại có người tinh ma!
V1813                           "Rõ ràng thật lứa đôi ta,
V1814                 "Làm cho con ở, chúa nhà đôi nơi!
V1815                           "Bề ngoài thơn thớt nói cười,
V1816                 "Mà trong nham hiểm, giết người không dao.
V1817                           "Bây giờ đất thấp trời cao,
V1818                 "Ăn làm sao, nói làm sao bây giờ?"
V1819                           Càng trông mặt, càng ngẩn ngơ,
V1820                 Ruột tằm đòi đoạn như tơ rối bời.
V1821                           Sợ uy dám chẳng vâng lời,
V1822                 Cúi đầu nép xuống sân mai một chiều.
V1823                           Sinh đà phách lạc, hồn xiêu:
V1824                 "Thương ôi! Chẳng phải nàng Kiều ở đây?
V1825                           "Nhân làm sao đến thế này?
V1826                 "Thôi thôi ta đã mắc tay ai rồi!"
V1827                           Sợ quen dám hở ra lời,
V1828                 Khôn ngăn giọt ngọc, sụt sùi nhỏ sa.
V1829                           Tiểu thư trông mặt hỏi tra:
V1830                 "Mới về có việc chi mà động dong?"
V1831                           Sinh rằng: "Hiếu phục vừa xong,
V1832                 "Suy lòng trắc dĩ, đau lòng chung thiên!"
V1833                           Khen rằng: "Hiếu tử đã nên!
V1834                 "Tẩy trần, mượn chén giải phiền đêm thu."
V1835                           Vợ chồng chén tạc chén thù,
V1836                 Bắt nàng đứng chực trì hồ hai nơi.
V1837                           Bắt khoan, bắt nhặt, đến lời,
V1838                 Bắt quì tận mặt, bắt mời tận tay.
V1839                           Sinh càng như dại như ngây,
V1840                 Giọt dài, giọt ngắn, chén đầy, chén vơi.
V1841                           Ngảnh đi, chợt nói, chợt cười,
V1842                 Cáo say, chàng đã giạm bài lảng ra.
V1843                           Tiểu thư vội thét: "Con Hoa!
V1844                 "Khuyên chàng chẳng cạn thì ta có đòn!"
V1845                           Sinh càng nát ruột tan hồn,
V1846                 Chén mời, phải ngậm bồ hòn, ráo ngay!
V1847                           Tiểu thư cười nói tỉnh say,
V1848                 Chửa xong cuộc rượu, lại bày trò chơi.
V1849                           Rằng: "Hoa nô đủ mọi tài,
V1850                 "Bản đàn thử giạo một bài chàng nghe!"
V1851                           Nàng đà tán hoán, tê mê,
V1852                 Vâng lời, ra trước bình the vặn đàn.
V1853                           Bốn dây như khóc, như than,
V1854                 Khiến người trên tiệc cũng tan nát lòng!
V1855                           Cũng trong một tiếng tơ đồng,
V1856                 Người ngoài cười nụ, người trong khóc thầm.
V1857                           Giọt châu lã chã khôn cầm,
V1858                 Cúi đầu, chàng những gạt thầm giọt sương.
V1859                           Tiểu thư lại thét lấy nàng:
V1860                 "Cuộc vui gẩy khúc đoạn tràng ấy chi?
V1861                           "Sao chẳng biết ý tứ gì?
V1862                 "Cho chàng buồn bã, tội thì tại ngươi!"
V1863                           Sinh càng thảm thiết bồi hồi,
V1864                 Vội vàng gượng nói, gượng cười cho qua.
V1865                           Giọt rồng canh đã điểm ba,
V1866                 Tiểu thư nhìn mặt, dường đà cam tâm.
V1867                           Lòng riêng tấp tểnh mừng thầm:
V1868                 "Vui này đã bõ đau ngầm xưa nay!"
V1869                           Sinh thì gan héo, ruột đầy,
V1870                 Nỗi lòng, càng nghĩ càng cay đắng lòng.
V1871                           Người vào chung gối loan phòng,
V1872                 Nàng ra tựa bóng đèn giong canh dài.
V1873                           Bây giờ mới rõ tăm hơi,
V1874                 "Máu ghen, đâu có lạ đời nhà ghen!
V1875                           "Chước đau rẽ thúy chia uyên!
V1876                 "Ai ra đường nấy, ai nhìn được ai.
V1877                           "Bây giờ một vực một trời,
V1878                 "Hết điều khinh trọng, hết lời thị phi.
V1879                           "Nhẹ như bấc, nặng như chì,
V1880                 "Gỡ cho ra nữa, còn gì là duyên!
V1881                           "Lỡ làng chút phận thuyền quyên,
V1882                 "Bể sâu, sóng cả, có tuyền được vay?"
V1883                           Một mình âm ỷ đêm chầy,
V1884                 Ðiã dầu vơi, nước mắt đầy năm canh.

Qui y

V1885                           Sớm khuya hầu hạ đài doanh,
V1886                 Tiểu thư chạm mặt, dè tình hỏi tra.
V1887                           Lựa lời, nàng mới thưa qua:
V1888                 "Phải khi mình lại xót xa nỗi mình."
V1889                           Tiểu thư hỏi lại Thúc sinh:
V1890                 "Cậy chàng tra lấy thực tình cho nao!"
V1891                           Sinh đà rát ruột như bào,
V1892                 Nói ra chẳng tiện, trông vào chẳng đang!
V1893                           Những e lại lụy đến nàng,
V1894                 Ðánh liều mới sẽ lựa đường hỏi tra.
V1895                           Cúi đầu quì trước sân hoa,
V1896                 Thân cung nàng mới dâng qua một tờ.
V1897                           Diện tiền trình với tiểu thư,
V1898                 Thoắt xem dường có ngẩn ngơ chút tình.
V1899                           Liền tay trao lại Thúc sinh,
V1900                 Rằng: "Tài nên trọng, mà tình nên thương!
V1901                           "Ví chăng có số giàu sang,
V1902                 "Giá này dẫu đúc nhà vàng cũng nên!
V1903                           "Bể trần, chìm nỗi thuyền quyên,
V1904                 "Hữu tài, thương nỗi vô duyên lạ đời!"
V1905                           Sinh rằng: "Thật có như lời,
V1906                 "Hồng nhan bạc mệnh, một người nào vay.
V1907                           "Nghìn xưa âu cũng thế này,
V1908                 "Từ bi âu liệu bớt tay mới vừa."
V1909                           Tiểu thư rằng: "Ý trong tờ,
V1910                 "Rắp đen mệnh bạc, xin nhờ cửa Không.
V1911                           "Thôi thì thôi, cũng chiều lòng,
V1912                 "Cũng cho nghỉ nghị trong vòng bước ra.
V1913                           "Sẵn Quan âm các vườn ta,
V1914                 "Có cây trăm thước, có hoa bốn mùa.
V1915                           "Có cổ thụ, có sơn hồ,
V1916                 "Cho nàng ra đó giữ chùa tụng kinh."
V1917                           Tâng tâng, trời mới bình minh,
V1918                 Hương hoa, ngũ cúng, sắm sanh lễ thường.
V1919                           Ðưa nàng đến trước Phật đường,
V1920                 Tam qui, ngũ giới, cho nàng xuất gia.
V1921                           Áo xanh đổi lấy cà sa,
V1922                 Pháp danh lại đổi tên ra Trạc Tuyền.
V1923                           Sớm khuya tính đủ dầu đèn,
V1924                 Xuân, Thu, cắt sẵn hai tên hương trà.
V1925                           Nàng từ lánh gót vườn hoa,
V1926                 Dường gần rừng tía, dường xa bụi hồng.
V1927                           Nhân duyên đâu lại còn mong?
V1928                 Khỏi điều thẹn phấn, tủi hồng thì thôi.
V1929                           Phật tiền thảm lấp sầu vùi,
V1930                 Ngày phò thủ tự, đêm nhồi tâm hương.
V1931                           Cho hay giọt nước cành dương,
V1932                 Lửa lòng tưới tắt mọi đường trần duyên.
V1933                           Nâu sồng từ trở màu thuyền,
V1934                 Sân thu trăng đã vài phen đứng đầu
V1935                           Quan phòng, then nhặt, lưới mau,
V1936                 Nói lời trước mặt, rơi châu vắng người.
V1937                           Gác kinh, viện sách, đôi nơi,
V1938                 Trong gang tấc, lại gấp mười quan san.
V1939                           Những là ngậm thở nuốt than,
V1940                 Tiểu thư phải buổi vấn an về nhà.
V1941                           Thừa cơ, Sinh mới lẻn ra,
V1942                 Xăm xăm đến mé vườn hoa vời nàng.
V1943                           Sụt sùi, dở nỗi đoạn tràng,
V1944                 Giọt châu tầm tã đẵm tràng áo xanh.
V1945                           "Ðã cam chịu bạc với tình,
V1946                 "Chúa xuân để tội một mình cho hoa.
V1947                           "Thấp cơ, thua trí đàn bà,
V1948                 "Trông vào đau ruột, nói ra ngại lời.
V1949                           "Vì ta cho lụy đến người,
V1950                 "Cát lầm ngọc trắng, thiệt đời xuân xanh!
V1951                           "Quản chi lên thác xuống ghềnh,
V1952                 "Cũng toan sống thác với tình cho xong.
V1953                           "Tông đường, chút chửa cam lòng,
V1954                 "Nghiến răng bẻ một chữ đồng làm hai.
V1955                           "Thẹn mình đá nát vàng phai,
V1956                 "Trăm thân dễ chuộc một lời được sao?"
V1957                           Nàng rằng: "Chiếc bách sóng đào,
V1958                 "Nổi chìm cũng mặc lúc nào rủi may.
V1959                           "Chút thân quằn quại vũng lầy,
V1960                 "Sống thừa còn tưởng đến rày nữa sao?
V1961                           "Cũng liều một giọt mưa đào,
V1962                 "Mà cho thiên hạ trông vào cũng hay!
V1963                           "Xót vì cầm đã bén dây,
V1964                 "Chẳng trăm năm, cũng một ngày duyên ta.
V1965                           "Liệu bài mở cửa cho ra,
V1966                 "Ấy là tình nặng, ấy là ân sâu!"
V1967                           Sinh rằng: "Riêng tưởng bấy lâu,
V1968                 "Lòng người nham hiểm, biết đâu mà lường.
V1969                           "Nữa khi giông tố phủ phàng,
V1970                 "Thiệt riêng đấy, cũng lại càng cực đây.
V1971                           "Liệu mà xa chạy cao bay,
V1972                 "Ái ân ta có ngần này mà thôi!
V1973                           "Bây giờ kẻ ngược người xuôi,
V1974                 "Biết bao giờ lại nối lời nước non?
V1975                           "Dẫu rằng sông cạn đá mòn,
V1976                 "Con tằm đến thác cũng còn vương tơ!"
V1977                           Cùng nhau kể lể sau xưa,
V1978                 Nói rồi lại nói, lời chưa hết lời.
V1979                           Mặt trông, tay chẳng nỡ rời,
V1980                 Hoa tì đã động tiếng người nẻo xa.
V1981                           Nhận ngừng, nuốt tủi, đứng ra,
V1982                 Tiểu thư đâu đã rẽ hoa bước vào.
V1983                           Cười cười nói nói ngọt ngào,
V1984                 Hỏi chàng mới ở chốn nào lại chơi?
V1985                           Dối quanh, Sinh mới liệu lời:
V1986                 "Tìm hoa quá bước, xem người viết kinh."
V1987                           Khen rằng: "Bút pháp đã tinh,
V1988                 "So vào với thiếp Lan đình nào thua!
V1989                           "Tiếc thay lưu lạc giang hồ,
V1990                 "Nghìn vàng thật cũng nên mua lấy tài!"
V1991                           Thuyền trà cạn nước hồng mai,
V1992                 Thong dong nối gót thư trai cùng về.
V1993                           Nàng càng e lệ ủ ê,
V1994                 Rỉ tai, hỏi lại Hoa tì trước sau.
V1995                           Hoa rằng: "Bà đến đã lâu,
V1996                 "Rón chân đứng nấp độ đâu nữa giờ.
V1997                           "Rành rành kẽ tóc chân tơ,
V1998                 "Mấy lời nghe hết, đã dư tỏ tường.
V1999                           "Bao nhiêu đoạn khổ tình thương,
V2000                 "Nỗi ông vất vả, nỗi nàng thở than.
V2001                           "Dặn tôi đứng lại một bên,
V2002                 "Chán tai rồi mới bước lên trên lầu."
V2003                           Nghe thôi kinh hãi xiết đâu,
V2004                 "Ðàn bà thế ấy, thấy âu một người!
V2005                           "Ấy mới gan! Ấy mới tài!
V2006                 "Nghĩ càng thêm nỗi sởn gai rụng rời!

Sư Giác Duyên

V2007                           "Người đâu sâu sắc nước đời,
V2008                 "Mà chàng Thúc phải ra người bó tay!
V2009                           "Thực tang bắt được dường này,
V2010                 "Máu ghen, ai cũng chau mày nghiến răng.
V2011                           "Thế mà im chẳng đãi đằng,
V2012                 "Chào mời vui vẻ, nói năng dịu dàng!
V2013                           "Giận dầu ra dạ thế thường,
V2014                 "Cười dầu mới thực khôn lường hiểm sâu.
V2015                           "Thân ta, ta phải lo âu,
V2016                 "Miệng hùm, nọc rắn, ở đâu chốn này!
V2017                           "Ví chăng chắp cánh cao bay,
V2018                 "Trèo cây lâu cũng có ngày bẻ hoa.
V2019                           "Phận bèo bao quản nước sa,
V2020                 "Lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh.
V2021                           "Chỉn e quê khách một mình,
V2022                 "Tay không chưa dễ tìm vành ấm no!"
V2023                           Nghĩ đi, nghĩ lại quanh co,
V2024                 Phật tiền, sẵn có mọi đồ kim ngân.
V2025                           Bên mình giắt để hộ thân,
V2026                 Lần nghe canh đã một phần trống ba.

V2027                           Cất mình qua ngọn tường hoa,
V2028                 Lần đường theo bóng trăng tà về tây.
V2029                           Mịt mù dặm cát đồi cây,
V2030                 Tiếng gà điếm nguyệt, dấu giày cầu sương.
V2031                           Canh khuya thân gái dặm trường,
V2032                 Phần e đường sá, phần thương dãi dầu!
V2033                           Trời đông vừa rạng ngàn dâu,
V2034                 Bơ vơ nào đã biết đâu là nhà.
V2035                           Chùa đâu trông thấy nẻo xa,
V2036                 Rành rành "Chiêu Ẩn Am" ba chữ bài.
V2037                           Xăm xăm gõ mái cửa ngoài,
V2038                 Trụ trì nghe tiếng rước mời vào trong.
V2039                           Thấy mầu ăn mặc nâu sồng,
V2040                 Giác Duyên sư trưởng lành lòng liền thương.
V2041                           Gạn gùng ngành ngọn cho tường,
V2042                 Lạ lùng, nàng hãy tìm đường nói quanh:
V2043                           "Tiểu thiền quê ở Bắc kinh,
V2044                 "Qui sư, qui Phật, tu hành bấy lâu.
V2045                           "Bản sư rồi cũng đến sau,
V2046                 "Dạy đưa pháp bảo sang hầu sư huynh."
V2047                           Rày vâng diện hiến rành rành,
V2048                 Chuông vàng khánh bạc bên mình giở ra.
V2049                           Xem qua sư mới dạy qua:
V2050                 "Phải nơi Hằng Thủy là ta hậu tình.
V2051                           "Chỉn e đường sá một mình,
V2052                 "Ở đây chờ đợi sư huynh ít ngày."
V2053                           Gửi thân được chốn am mây,
V2054                 Muối dưa đắp đổi tháng ngày thong dong.
V2055                           Kệ kinh câu cũ thuộc lòng,
V2056                 Hương đèn việc cũ, trai phòng quen tay.
V2057                           Sớm khuya lá bối phướn mây,
V2058                 Ngọn đèn khêu nguyệt, tiếng chày nện sương.
V2059                           Thấy nàng thông tuệ khác thường,

V2060                 Sư càng nể mặt, nàng càng vững chân.

No comments:

Post a Comment