Tướng giữ Thành
Tuesday, April 30, 2019
Tướng giữ Thành
Hồ Thanh Nhã
Nhắc đến biến cố
30 tháng 4 năm 1975 thì hầu hết người
Việt sống ở hải ngoại đều bùi
ngùi thương cảm khi nhắc đến cái
chết oai
hùng của 5 vị tướng
đã tự tử trong thời
gian kể trên. Nay tôi xin góp nhặt tin tức được
kể lại từ nhiều người thân cận tướng Nguyễn
Khoa Nam về cuộc sống đời thường của ông.
Đầu tiên là anh Ngoan hồi trước là Trung úy
tùy viên của tướng Nam kể lại
trong những lần họp mặt anh em trong các cử cà phê sáng. Là tướng Nam thường hút thuốc lá Bastos đen nặng, mà lại hút nhiều mỗi khi chiến sự gia tăng. Chiếc gạt tàn bằng sành đến sáng là đầy ắp, anh Ngoan phải mang
đi đổ.
Tướng Nam là
người sùng đạo Phật, tối nào
trước khi
đi ngủ, ông đều tụng kinh.
Trong phòng ngủ của ông có cuốn kinh và
cái chuông nhỏ để gần đầu giường. Hằng năm anh Ngoan đều có mời tôi
đến dự
đám giỗ hai tướng
Nam và Hai tại tư gia của
anh. Trong nhà anh
Ngoan có bàn thờ hai ông
tướng, hàng ngày anh chị đều đốt nhang. Đám giỗ thường tổ chức trước sau ngày 30 tháng 4 vào ngày cuối tuần để anh em đến dự được. Anh
chị Ngoan tự bỏ tiền ra mua thức ăn và
cũng tự nấu nướng có
khi cũng được sự trợ giúp
của vài chị ở gần nhà.
Khách mời toàn
là những người đồng đội cũ thuộc Sư đoàn 7 bộ binh và
các đơn vị trực thuộc. Chừng đâu được vài
ba chục người. Ai đến đều mang theo ít thức ăn hay bia rượu, đi tay không cũng không sao, miễn hàng năm anh em gặp nhau một lần cũng đủ lắm rồi.
Cách
đây chừng 15 năm thì
cũng khá đông, chừng bốn năm chục người. Nay thì khá lắm là
ba chục, chết từ từ hết rồi, hoặc đau bịnh không đến được.
Cũng làm
lễ chào cờ, mặc niệm, anh Ngoan chủ nhà đứng lên
nhắc vài kỷ niêm với hai ông
tướng mà mọi người trìu
mến gọi
là 601, tức danh hiệu
truyền tin của Tư lịnh Sư đoàn
7 bộ binh
hồi trước. Cúng
xong xúm nhau dọn xuống ăn, nhắc vài
kỷ niệm
cũ, tên vài địa danh mà hồi còn
trẻ họ đã chiến đấu, dưới quyền hai ông thầy cũ. Kỷ niệm cũ trùng trùng nhắc sao cho xiết, mà người còn
ngồi tại
đây mỗi ngày một già
yếu ốm
đau. Còn lại chăng là âm hưởng xa vời của tình
huynh đệ chi binh còn
đọng
trong lòng nhiều nỗi xót xa của tuổi già
bóng xế. Trên
bàn thờ hai ông
Tướng
năm nào cũng cúng con cua luộc và ổ bánh
mì thịt. Hỏi anh Ngoan thì
được biết
tướng Nam rất thích
ăn cua luộc. Còn
tướng
Hai thì sáng nào cũng sai tài xế chạy ra mé ngoài cổng trại Đồng Tâm
là bản doanh của Bộ Tư lịnh sư đoàn 7 bộ binh mua cho ông
một ổ bánh mì thịt. Vì
bận rộn
biến cố 30 tháng 4
xảy ra
dồn dập nên tướng Hai quên ăn. Sau khi Dương Văn Minh đầu hàng, mãi tới khuya thấy cửa phòng
tướng
Hai vẫn đóng kín, mọi người phá cửa mới hay ông
đã tự tử chết bằng thuốc độc, khúc bánh mì mua buổi sáng vẫn còn
trên bàn. Do đó mỗi năm đám
giỗ thì trên bàn thờ hai ông Tướng lúc
nào cũng có con cua luộc và
ổ bánh mì.
Trung tá Ngô Đức Lâm Thiết đoàn
trưởng
Thiết đoàn 6 Ky binh thường kể cho chúng tôi nghe là năm 1974 lúc Thiết đoàn hành quân ở Long khốt gần biên giới Việt Miên
thì tướng Nam thình
lình xuống thăm. Mâm
cơm trưa chưa kịp ăn, Trung tá
Lâm đành mời ông tướng cho phải
phép. Nào ngờ tướng Nam sà vào ngồi ăn luôn,
lót mũ sắt ngồi ăn bữa cơm dã
chiến của
thiết giáp. Món ăn chỉ có tô cá rô kho khô, rau muống đồng luộc và chén cà pháo mấm nêm thôi. Thế mà tướng Nam khen rối
rít, còn dặn lần sau tới
nhớ cho ông ăn món cà pháo mắm nêm độc dáo
của Thiết
đoàn 6 Kỵ binh đãi tướng Tư lịnh Sư đoàn.
Âu cũng là những giai thoại khó
quên của vị anh hùng
Vị quốc
vong thân Nguyễn Khoa Nam mà con cháu đời sau của dân tộc Việt Nam sẽ luôn
nhắc đến.
Tướng giữ thành
Nguyễn Khoa Nam
Tưởng niệm anh linh Tướng Nguyễn Khoa Nam tuẫn
tiết ngày 30
-4 -1975.
Đồng tôn kính anh linh 4 Tướng: Nguyễn Văn Phú,
Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Lê
Nguyên Vỹ.
Đài
Sài Gòn loan bản tin buổi sáng
Quân
lịnh cuối cùng:
Ngưng chiến – Bàn
giao
Thế nước biến cả
sơn hà xao
xuyến
Lòng
quân dân cuồn cuộn nổi ba đào
Tướng Tư lịnh buông bút chì xanh đỏ
Trung tâm
hành quân chi chít bản đồ
Nhìn
dãy giang sơn đồng bằng châu
thổ
Còn
dằng co theo thế trận răng cưa
Điếu Bastos trong gạt tàn đầy ắp
Dòng
khói xanh còn lan tỏa triền miên
Tư lịnh nhíu mày lòng đau như cắt
Dấu chân
chim hằn khuôn
mặt chữ điền
Gió
sông Hậu thổi qua giòng Bassac
Mang
niềm đau về cửa biển sông Tiền
Tin chiến bại khiến lòng quân ngơ ngác
Lan
xa dần qua biên
giới Việt-Miên
Tướng Tư lịnh xuống
bậc thềm tam cấp
Nhìn
đăm đăm cờ tổ quốc đang bay
Gió
lay động lá
tướng kỳ dưới thấp
Nghĩa keo sơn ràng buộc nước non nầy
Thế trận biến lấy chi đền nợ nước
Tình
non sông còn nặng chĩu bên
lòng
“Đất nước còn, không còn anh cũng được
Đất nước không,
anh có cũng là không”
Tư lịnh ghé thăm từng giường bịnh viện
Những thương binh vừa mới mổ chiều qua
Anh lính
cụt chân
nói không thành tiếng:
Đừng bỏ em! trong nước mắt chan hòa
Tư lịnh vỗ vai thương
binh sọ nảo
Băng trắng tinh còn quấn nửa bên đầu
Tiếng nói
nghẹn ngào
niềm đau thăm thẳm:
Không!
chẳng bao giờ anh bỏ em đâu
Một lời nói như khắc sâu vào đá
Nặng ngàn cân bia sử mãi lưu danh
Người ở lại với
miền Nam châu thổ
Chín
nhánh sông dài bát ngát đồng xanh
Người nằm xuống cùng hồn thiêng sông núi
Chết hiên ngang linh khí kết thành thần
Ân
nghĩa nặng nề quê
hương bờ cõi
Tiếng còn lưu: danh tướng chết theo thành
Người chết lâu rồi, người còn
ở lại
Từ cuối chân
mây đêm bấc lạnh lùng
Ngày
hiển thánh
cả giống nòi
mong mỏi
Của những anh hồn hữu thủy hữu chung
Hồ Thanh Nhã
Posted by Anges at 1:00 AM
No comments:
Post a Comment