"Lời Cha Dặn Con"
jeudi 10 janvier 2013
"Lời Cha Dặn Con" Tôn Vận Tuyền
Lời cha dặn con
Đây là một lá thư riêng của ông Tôn Vận Tuyền, Viện trưởng
Viện Quốc gia Hành chánh, một chánh khách nổi tiếng, Trung Hoa Dân Quốc, Đài
Loan gởi cho các con của ông lúc ông còn sống, bây giờ mới thấy lưu hành trên mạng
internet, được nhiều phụ huynh đọc và cảm xúc sâu đậm.
" KIẾP SAU, DÙ CÓ THƯƠNG HAY KHÔNG THƯƠNG, CŨNG KHÔNG CÒN DỊP GẶP LẠI
NHAU ĐÂU "....
Tôn Vận Tuyền để lại những lời căn dặn như sau:
Các con thân mến,
Đời sống là vô thường, không ai biết trước mình sống được bao lâu, có những
việc cần nếu được nói ra sớm để hiểu thì hay hơn.
Dưới đây là những điều nên ghi nhớ trong cuộc đời :
1. Nếu có người đối xử với con không tốt, đừng thèm để tâm cho mất thời giờ,
trong cuộc đời nầy, không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con cả, ngoại trừ
cha và mẹ của các con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc các con phải
biết ơn, trân quý, các con cũng nên thận trọng một chút, vì người đời thường
làm việc gì cũng có mục đích của nó, chớ có vội vàng cho là bạn tốt của mình
ngay.
2. Không có người nào mà không thể thay thế được cả; không có vật gì mà nhất
thiết phải sở hữu, bám chặt lấy nó. Nếu hiểu rõ được nguyên lý nầy, thi sau nầy
trong cuộc đời, lỡ người bạn đời không còn muốn cùng đi trọn cuộc đời, hay vì
lý do gì con bị mất đi những gì trân quý nhất trong đời con, thì cũng nên hiểu;
đó cũng không phải là chuyện trời sập.
3. Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay ta để lãng phi thời gian, mai đây hiểu
được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi!. Cho nên, nếu ta càng biết
trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì ta được tận hưởng cuộc đời mình càng
nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng mình cứ tận hưởng cuộc đời
mình ngay từ bây giờ.
4. Trên đời nầy chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt.
Áí tình chỉ là một cảm xúc nhất thời, cảm giác nầy, tuyệt đối sẽ theo thời
gian, hoàn cảnh mà biến thiên, thay đổi. Nếu người yêu bất diệt rời bỏ con rồi,
hãy chịu khó nhẫn nại một chút, để thời gian dần dần trôi qua, để tâm tư mình từ
từ lắng động, cái đau khổ cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm áp cái ảo
ảnh yêu thương mãi, cũng không nên quá bi lụy vì thất tình.
5. Tuy có nhiều người trên thê giới nầy thành công, nổi tiếng mà chẳng có học
hành nhiều, có bằng cấp cao, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là; không cần học
hành nhiều sẽ thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, giáo dục là vũ
khi trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp với bàn tay trắng, nhưng
không thể trong tay không có tấc sắt. Nên nhớ kỹ điều nầy!
6. Ba không yêu cầu các con phải phụng dưỡng ba trong nửa
quãng đời còn lại của ba sau nầy, Ngược lại, ba cũng không thể bảo bọc nửa
quãng đời sau nầy của các con, lúc các con đã trưởng thành, độc lập, đó cũng là
lúc ba đã làm tròn thiên chức của ba. Sau nầy các con có đi xe Bus công cộng
hay đi Auto nhà, các con ăn soup vi cá hay ăn mi gói, đều là trách nhiệm của
các con.
7. Các con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng
không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Các con có thể yêu cầu mình
phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử
tốt với mình. Mình đối xử người ta thế nào, không cò nghĩa là nguời ta sẽ đối xử
lại mình như thế ấy, nếu không hiểu rõ được điều nầy, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền
cho mình.
8. Trong mười mấy, hai mươi năm nay, ba tuần nào cũng mua
vé số, nhưng vẫn nghèo trắng tay, điều nầy chứng tỏ muốn phát đạt, phải siêng
năng làm ăn mới khá được. Trên thế gian nầy không có cái gì miễn phí cả.
9. Sum hợp gia đình, thân thích đều là duyên phận, bất luận
trong kiếp nầy chúng ta sống chung với nhau được bao lâu, như thế nào, nên trân
qúy khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau. Kiếp sau, dù ta có
thuơng hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu.
+++
Chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường 只能陪你一程
Du Vũ Minh
1.
春天的雨後,好友提出辭行,
我堅持要送他到車站。
Sau cơn mưa vào ngày xuân hôm ấy, người bạn tốt của tôi ngỏ lời
từ giã.
Tôi kiên trì đòi đưa bạn ấy ra đến
trạm xe.
他攔住了我:“送君千里,終有一別。你反正只能陪我一程,
就在門口止步吧。” 我尊重他的意見。
Bạn ấy ngăn cản tôi: (“Tống quân thiên lý, chung hữu nhất biệt)
Đưa người ngàn dặm, cuối cùng rồi cũng
cách biệt,
dù thế nào đi nữa thì bạn cũng chỉ
có thể đưa tôi đi chỉ một
đoạn đường, thôi thì chỉ đưa tôi đến
cửa thì ngừng bước nhé.”
Tôi đành tôn trọng theo ý kiến của
bạn ấy.
每個人都是穿插在他人生活中的一個片斷,
這註定永遠只能陪人一程。
Mỗi con người đều
chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.
Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có
thể đưa người đi cùng một đoạn đường.
你愛父母,希望他們長命百歲,但你再孝順他們,
他們也會走在你前面,你只能陪父母一程。
Bạn thương yêu cha mẹ
mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi, nhưng trong lúc bạn đang rất hiếu thuận với
cha mẹ mình, thì họ cũng sẽ rời xa trước mặt bạn, bạn cũng chỉ có thể đi cùng
cha mẹ mình chỉ một đoạn đường mà thôi.
你喜歡自己的兒女,時刻夢想自己為他們遮風擋雨,然而你再高大,總有一天,你也要走在他們前面,你只能陪兒女一程。
Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình
có thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa,
vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày,
rồi cũng có một ngày, trước mặt các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi,
bạn chỉ có thể cùng đi với con cái
chỉ một đoạn đường.
你擁有一個心心相印的妻子,但她前面二十多年屬於父母,
後面幾十年會被兒女、命運分割,你只能陪妻子一程。
Bạn có người vợ tâm đầu ý hợp, nhưng hai mươi mấy năm trước cô ấy
thuộc về cha mẹ, vài mươi năm sau cô ấy cũng bị con cái, vận mệnh mà chia cách,
bạn cũng chỉ có thể đi cùng với nàng chỉ một đoạn đường.
你看重朋友之間兩肋插刀的情誼,然而不是朋友離開你,
就是你離開朋友,你只能陪朋友一程。
Bạn xem trọng trong tình nghĩa bạn bè, nhưng mà nếu
không phải là bạn bè lìa xa bạn, thì cũng chính là bạn sẽ lìa xa bạn bè, bạn chỉ
có thể cùng đi với bằng hữu một đoạn đường.
因為只能陪一程,你更加應該珍惜。
Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường,
Nên bạn càng thêm quí trọng tiếc
thương.
他們饑餓時,你的關愛要成為一隻蘋果;
Lúc mà người ta cơ nhỡ đói rách,
sự quan tâm của bạn nên trở thành một
quả táo
他們寒冷時,你的呵護要變成一件棉衣;
Lúc mà người ta giá rét,
thì sự giúp đỡ của bạn nên biến
thành một cái áo bông.
他們快樂時,你的笑容應該是最燦爛的;
Lúc mà người ta vui vẻ hạnh phúc,
thì sự tươi cười của bạn đáng lẽ
nên sáng lạn nhất;
他們傷心時,你的撫慰應該是最真摯的……
Lúc mà người ta gặp chuyện thương tâm,
thì sự vỗ về an ủi của bạn
đáng lẽ nên thật là chân thành thiết
tha mới phải…
生活反復印證:黑夜可以因篝火的加入而變得明亮,
冰雪卻無法因寒風的參與而化作溫暖。
Cuộc đời vốn dĩ lập
đi lập lại những ấn chứng:
Ban đêm thì có thể vì việc thêm vào
cái lồng lửa mà có được ánh sáng.
Việc đẩy lùi tuyết lạnh không vì sự
tham dự của gió lạnh mà hóa thành ấm áp.
因為只能陪人一程,你也應該學會放棄。
Bởi vì chỉ có thể cùng người ta đi chỉ một đoạn đường,
Bạn đáng lẽ cũng nên học cách từ bỏ.
父母只能撫育你長大,不要期望他們是你永
遠的拐杖,可以支撐你的全部人生;
Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành,
không nên kỳ vọng cha mẹ là cái quải
trượng (cây gậy) vĩnh viễn của bạn, để có thể chống đỡ toàn bộ cuộc đời của bạn.
兒女只是與你血肉相連的孩子,而不是你的附屬品,
要懂得尊重他們的人生選擇;
Con cái cũng chỉ là cùng liên quan huyết nhục với bạn, chứ không phải là vật phẩm phụ thuộc của bạn,
Bạn cần phải biết tôn trọng sự lựa chọn cuộc đời của chúng.
妻子向你奉獻了愛情,但她的生命不是愛情的抵押品,
應該給她必要的私人空間;
Vợ con vì bạn mà cung phụng dâng hiến hết tình ái, nhưng sinh mệnh của nàng không phải là vật phẩm thế chấp của
ái tình,
nên dành cho nàng những khoảng
không gian riêng tư cần thiết.
朋友可以溫暖你,但這種溫暖是開放的,
你不能強行獨佔他人的友誼……
Bằng hữu có thể cho bạn sự ấm áp, nhưng loại ấm nồng
này là loại tình cảm mở, bạn không thể cưỡng hành độc chiếm tình hữu nghị của
người khác…
你只是別人生命中的過客,只能與人共走一段路程,
這就註定了你給與別人的有限性,又怎能要求別人無限付出?
Bạn chỉ là người khách qua
đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người đi cũng chỉ một đoạn
đường đời,
Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn
cho người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?
TTM
nguồn gốc: http://huynhtran.multiply.com
Publié par Anonyme à jeudi, janvier 10, 2013
No comments:
Post a Comment