Thành phố Bombay=Mumbai của Ấn-Độ
Cách nay đúng 22 năm, thành phố Bombay chính
thức được đổi tên thành Mumbai.
Ngày 12
tháng 08, 1996
·
1996 – Thành phố Bombay chính thức được đổi tên thành Mumbai theo
một nghị quyết của chính quyền bang Maharashtra, Ấn Độ.
Mumbai
Tọa độ: 18,96°B
72,82°Đ
Mumbai
Độ cao - 8 m
Mật độ 27220/km²
Mã
Bưu chính 400 xxx
Điện thoại +022
Xe cộ MH-01—03
Mumbai (tiếng Marathi: मुंबई Muṃbaī, IPA: /'mumbəi/trợ giúpchi
tiết), trước đây được gọi là Bombay, là thủ phủ
của bang Maharashtra,
là thành phố đông
dân nhất Ấn Độ, và theo
một số cách tính toán là thành phố đông dân nhất thế giới với một dân số ước tính khoảng 13 triệu người (thời
điểm năm 2006).
Mumbai tọa lạc trên đảo
Salsette, ngoài bờ tây của Maharashtra. Cùng với các ngoại ô xung quanh,
nó tạo thành một vùng đô thị đông dân thứ 6 thế
giới với dân số khoảng 20 triệu người.
Vị trí này của Mumbai ước tính có thể nhảy
lên thứ 4 thế giới năm 2015 do tỷ lệ tăng dân số hàng năm là 2,2%.
Thành phố này có một bến cảng sâu tự nhiên
và cảng này đã phục vụ hơn một nửa lượng khách đường thủy và một số lượng đáng
kể hàng hóa thông qua.
Mumbai là thủ đô thương mại và giải trí của
Ấn Độ, là nơi có nhiều tổ chức tài chính quan trọng, như Ngân hàng Dự trữ Ấn Độ (RBI), Sở giao dịch Chứng khoán Bombay (BSE), Sở Giao dịch Chứng khoán Quốc gia Ấn Độ (NSE) và là nơi đóng trụ sở của
nhiều công ty Ấn Độ.
Mumbai đã thu hút người nhập cư từ khắp nơi trên đất nước Ấn Độ do thành phố
này có nhiều cơ hội kinh doanh và mức
sống, khá cao khiến cho thành phố là một
"nồi lẩu thập cẩm" của nhiều cộng đồng dân cư và các
nền văn hóa. Thành phố là nơi trụ sở ngành điện ảnh và truyền hình tiếng Hindi,
được biết đến với tên gọi Bollywood. Mumbai
cũng là một trong những thành phố hiếm hoi có một vườn quốc gia, Vườn quốc
gia Sanjay Gandhi, nằm trong địa phận
của thành phố.
Tên
gọi
Tên gọi Mumbai là một eponym, về mặt
từ nguyên lấy từ từ Mumba hoặc Maha-Amba—
tên của vị nữ thần Hindu Mumbadevi,
và Aai — mẹ của Marathi. Tên
trước đây Bombay có nguồn gốc từ thế kỷ
16 khi người Bồ Đào Nha đến khu vực này và gọi khu vực này
với nhiều tên gọi khác nhau mà cuối cùng được chốt lại với cách viết Bombaim,
hiện vẫn đang được sử dụng phổ biến trong tiếng Bồ Đào Nha. Sau khi Anh giành được quyền kiểm soát vào thế kỷ
17, tên gọi này được Anh hóa thành Bombay,
dù thành phố này được biết đến với tên gọi Mumbai hay Mambai cho
đến tên Marathi đối những người nói tiếng Gujarati, và tên gọi Bambai trong
tiếng Hindi, Urdu, và Ba Tư. Tên
gọi vẫn được chính thức đổi thành Mumbai năm 1995, nhưng tên
cũ vẫn đang được người dân thành phố và nhiều thể chế nổi tiếng sử dụng rộng
rãi.
Một sự giải thích rộng rãi nguồn gốc tên gọi bằng tiếng Anh
truyền thống Bombay cho rằng từ này xuất phát từ tên bằng
tiếng Bồ Đào Nha có nghĩa là vịnh tốt. Điều
này dựa trên thực tế là bom trong tiếng Bồ Đào Nha là tốt còn
từ tiếng Anh vịnh tương tự như từ tiếng Bồ Đào Nha baía (bahiatrong
cách viết cũ). Tuy nhiên, tiếng Bồ Đào Nha thì vịnh tốt phải
viết là bahia boa chứ không phải viết sai ngữ pháp thành bom
bahia.
Các nguồn khác có một nguồn gốc xuất xứ của toponym tiếng
Bồ Đào Nha Bombaim. Dicionário Onomástico Etimológico da
Língua Portuguesa("Từ điển Tên riêng và Từ nguyên học") của José
Pedro Machado cho rằng có lẽ tên gọi tiếng Bồ Đào Nha đầu tiên về vùng đất này
từ năm 1516,
là Benamajambu hay Tena-Maiambu, chỉ
ra rằng "maiambu"' dường như chỉ Mumba-Devi, vị nữ thần Hindu sau khi
nơi này được đặt tên bằng tiếng Marathi (Mumbai). Trong cùng thế kỷ, cách viết
này đã biến thành Mombayn (1525) và
sau đó là Mombaim (1563). Cách
viết cuối cùng Bombaim xuất hiện cuối thế kỷ 16, như đã được
ghi chép bởi Gaspar Correia trong tác phẩm của mình Lendas da Índia ("Các
huyền thoại Ấn Độ"). J.P. Machado dường như bác bỏ giả thuyết
"Bom Bahia", xác nhận rằng các ghi chép của Bồ Đào Nha đề cập sự hiện
diện của một vịnh ở nơi này đã dẫn đến việc người Anh cho rằng danh từ (bahia,
"bay") là một phần không thể tách rời của tên đất theo tiếng Bồ Đào
Nha, do đó tên gọi Bombay trong tiếng Anh phỏng theo tiếng Bồ Đào Nha.
Lịch
sử
Đường Kalbadevi trong thập niên 1890, một con
đường quan trọng của thành phố.
Mumbai hiện này ban đầu là một quần đảo bao gồm bảy hòn đảo. Các
hiện vật được tìm thấy gần Kandivali, ở
phía Bắc Mumbai cho thấy các đảo này đã có người ở từ Thời kỳ Đồ Đá. Các
chứng cứ bằng tài liệu ghi chép được về sự sinh sống của loài người ở đây có
niên đại đến năm 250 trước Công nguyên, khi nó được biết đến với tên Heptanesia (Ptolemy) (tiếng Hy Lạp cổ: Một cụm 7 hòn đảo).
Vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, các đảo này đã tạo thành một phần của Đế
quốc Maurya, do
một hoàng đế theo Phật
giáo trị vì, Aşoka.
A c. 1st century
BCE/CE relief from Sanchi, showing Ashoka on his
chariot, visiting the Nagas at Ramagrama.
Trong những thế kỷ đầu sau Công nguyên, việc kiểm soát Mumbai đã
bị tranh chấp giữa các phó vương phía Tây (Western
Satraps) Indo-Scythianvà Satavahanas. Những
người cai trị Hindu của triều đại Silhara sau
đó đã cai trị các đảo này cho đến năm 1343, khi vương quốc Gujarat đã
thôn tín họ. Một trong những dinh tự cổ nhất của quần đảo này là Các động Elephanta và quần
thể đền Walkeshwar có niên đại trong thời kỳ này.
Năm 1534, người Bồ Đào Nha đã chiếm các đảo từ Bahadur Shah của Gujarat. Họ đã
nhượng cho Charles II của Anh năm 1661, làm của hồi môn cho Catherine de Braganza.
Charles II (29 tháng 5 1630 – 6 tháng 2 1685) là vua của Anh, Scotland, và Ireland. Ông là vua Scotland từ 1649đến khi bị lật đổ năm 1651, và là vua Anh, Scotland, Ireland từ khi trung hưng chế độ quân chủ năm 1660 đến khi mất.
Những hòn đảo này sau đó lại được cho Cồng ty
Đông Ấn thuộc Anh thuê năm 1668 với giá thuê 10 £10 mỗi năm. Công
ty này thấy bến cảng nước sâu này bên bờ biển phía Đông của các hòn đảo là nơi
lý tưởng để xây cảng đầu tiên của họ ở tiểu lục địa Ấn Độ. Dân số đã tăng lên
nhanh chóng từ 10.000 năm 1661, lên 60.000 năm 1675; Năm 1687, Công ty Đông Ấn
Anh đã chuyển trụ sở của mình từ Surat đến
Bombay. Thành phố này cuối cùng đã trở thành thủ phủ hành chính của Quận Bombay.
Từ năm 1817 trở về sau, thành phố đã được tạo lại hình dáng với
các dự án xây dựng dân dụng với
mục đích sáp nhập tất cả các hòn đảo ở quần đảo vào một khối đơn nhất. Dự án
với tên gọi Hornby Vellard, đã được
hoàn thành năm 1845, và dẫn đến tổng diện tích của khu vực phình ra đến
438 km². Năm 1853, tuyến đường sắt hành khách đầu tiên đã được thiết
lập, nối Bombay với thị xã Thane. Trong
thời kỳ Nội chiến Hoa Kỳ (1861–1865), thành phố
này đã trở thành thị trường mua bán bông chính
của thế giới, dẫn đến một sự bùng nổ kinh tế và kết quả là tăng tầm vóc của
thành phố. Việc khai trương Kênh đào Suez năm 1869 đã chuyển Bombay
thành một trong những hải cảng lớn nhất thế giới bên bờ Biển Ả Rập.
Bombay
High Court là một ví dụ lịch sử của thời kỳ thuộc
địa Anh ở Mumbai
Trong 30 năm sau, thành phố đã phát triển thành một trung tâm đô
thị lớn, được thúc đẩy bởi một sự cải thiện hạ tầng cơ sở và việc xây dựng
nhiều định chế của thành phố. Dân số của thành phố đã lên đến 1 triệu người năm
1906, khiến nó trở thành thành phố lớn thứ hai Ấn Độ, sau Calcutta. Là
thủ phủ của Quận Bombay, thành
phố này là cơ sở chính của Phong trào Độc lập Ấn Độ,
với Phong trào Trả lại Ấn Độ do Mahatma
Gandhi kêu gọi năm 1942 là sự kiện rubric nhất.
Mahātmā Gāndhī (2 tháng 10 năm 1869 – 30 tháng 1 năm 1948), nguyên tên đầy đủ là Mohandas Karamchand Gandhi
(Devanagari: मोहनदास करमचन्द गांधी; Gujarati: મોહનદાસ કરમચંદ ગાંધી), là anh hùng dân tộc Ấn Độ, đã chỉ đạo cuộc kháng chiến chống chế độ thực dân
của Đế quốc Anh và giành độc lập cho Ấn Độ với sự ủng hộ của hàng
triệu người dân.
Sau khi Ấn Độ giành được độc lập năm 1947, thành phố đã trở
thành thủ phủ của Bang Bombay. Năm
1950 thành phố mở rộng ranh giới ra như ranh giới hiện nay bằng cách sáp nhập
các khu vực của các hòn đảo Salsette nằm ở phía Bắc.
Sau năm 1955, khi Bang Bombay được
tổ chức lại theo ranh giới ngôn ngữ của các bang Maharashtra và Gujarat, đã có
một yêu cầu rằng thành phố phải được thiết lập thành một bang-thành phố tự trị.
Tuy nhiên, phong
trào Samyukta Maharashtra đã phản đối yêu cầu này và khăng
khăng đòi Bombay/Mumbai được công bố là thủ phủ của Maharashtra. Theo những
cuộc tuần hành phản đối mà đã có 105 người bị cảnh sát bắn chết, bang
Maharashtra đã được thành lập với Bombay là thủ phủ vào ngày 1 tháng 5 năm 1960.
Cuối thập niên 1970, Bombay trải qua một thời kỳ bùng nổ về xây
dựng và một luồng dân di cư đáng kể và Bombay đã vượt qua Kolkata để
trở thành thành phố đông dân nhất Ân Độ. Điều này đã dẫn đến việc tạo ra Shiv Sena, một
đơn vị chính trị bảo vệ quyền của những 'con trai của đất' năm 1966. Các công
trình cổ của thành phố đã bị phá tan tành trong năm 1992/93, sau một cuộc bạo
loạn phe phái gây ra tổn thất lơn về sinh mạng và tài sản. Một vài tháng sau,
ngày 12 tháng 3 năm 1993, các vụ
đánh bom đồng loạt vào các công trình nổi bật của thành phố bởi thế giới ngầm Mumbai đã
giết chết khoảng 300 người. Năm 1995, thành phố đã được chính quyền Maharashtra
của đảng Shiv Sena đổi tên thành Mumbai, với mục đích duy trì chính
sách đổi tên các thể chế thời thuộc địa theo các tên gọi lịch sử địa phương. Đã
có các vụ đánh bom nhằm vào các xe bus vận chuyển công cộng trong vài năm qua.
Năm 2006,
Mumbai cũng là một địa điểm của một vụ
khủng bố lớn trong đó hơn 200 người bị giết chết khi nhiều quả bom đã
phát nổ hầu như đồng thời ở Tuyến
tàu hỏa Ngoại ô Mumbai.
Địa
lý
Thành phố bao gồm nội thành và ngoại thành.
Mumbai tọa lạc tại đảo Salsette nằm
ở cửa sông Ulhas ngời
bờ biển phía Tây của Ấn Độ, ở vùng duyên hải gọi là Konkan. Phần lớn đất Mumbai
ngang mực nước biển, và độ cao trung bình dao động
từ 10–15 m. Phần phía Bắc của Mumbai thì đồi núi, điểm cao nhất của thành phố
là 450 m (1.450 feet). Mumbai
có diện tổng diện tích 468 km² (169 mi²).
Có 5 hồ cung cấp nước cho Mumbai, đó là các hồ Vihar, Vaitarna,
Powai, Tulsi và Tansa. Ban hồ nằm bên trong ranh giới của thành phố là hồ Tulsi, hồ Vihar và hồ Powai. Hai
hồ đầu tiên nằm bên trong Vườn quốc gia Borivali, và
cung cấp một phần nước uống cho thành phố. Mumbai cũng có ba con sông nhỏ chảy
trong thành phố và bắt nguồn từ khu Vườn quốc gia. Bờ biển của Mumbai bị ăn lõm
bởi nhiều lạch và vịnh. Bờ
biển của các đảo Salsette được bao phủ bởi nhiều đầm lầy đước, phong
phú về đa dạng sinh học. Bờ biển phía Tây có hai bãi
biển gọi là bãi Juhu và bãi Chowpatty.
Đất bao phủ khu vực thành phố phần lớn là cát do vị trí của
thành phố gần biển. Ở các vùng ngoại ô, đất bao phủ chủ yếu là đất phù sa và
nhiều mùn. Các lớp đá nằm dưới thành phố bao gồm các tầng basalt đen Deccanvà sự
khác nhau về độ axit và ba-dơ có niên đại từ cuối kỷ nguyên Cretaceous và
đầu kỷ nguyên Eocene eras.
Mumbai nằm trên một khu vực hoạt động địa chấn do
sự hiện diện của ba đường phay đứt ở khu vực phụ cận. Khu vực này được xếp vào
khu vực Vùng III, có nghĩa có thể xảy ra một trận động đất có cường độ
6,5 Richter.
Mumbai được phân loại là một đô thi của Ấn Độ, dưới quyền quản
lý của Hội
đồng thành phố BrihanMumbai. Nó bao gồm hai vùng riêng biệt: nội thành
và ngoại thành, tạo nên hai quận của bang Maharashtra. Khu vực thành phố thường
được gọi là Thành phố đảo.
Khí
hậu
Khí hậu của thành phố, nằm ở trong vùng nhiệt đới, và gần Biển Ả Rập, có thể đại khái chia ra hai mùa:
mùa ẩm và
mùa khô. Mùa ẩm rơi vào giữa tháng 3 và tháng 10 với độ ẩm cao và nhiệt độ hơn
30 °C (86 °F). Mưa gió mùa rơi
vào giữa tháng 6 và tháng 9 và cung cấp phần lớn lượng mưa hàng năm của thành
phố là 2.200 mm (85 inches).
Lượng mưa trung bình hàng năm ghi nhận được là 3.452 mm
(135.89 inches) năm 1954.lượng mưa cao nhất ghi
nhận được trong một ngày là 944 mm (37.16 inches) on 2005-07-26.
Mùa khô rơi vào giữa tháng 11 và tháng giêng có đặc trưng có độ
ẩm và thời tiết mát mẻ ấm áp ôn hòa. Gió bắc lạnh tạo ra các đợt lạnh nhẹ vào
tháng giêng và tháng 2. Nhiệt độ hàng năm chênh lệch trong khoảng cao nhất
38 °C (100 °F) và thấp nhất 11 °C (52 °F). Nhiệt độ cao
nhất kỷ lục là 43,3 °C (110 °F) và thấp kỷ lục là 7,4 °C
(45 °F) on 1962-01-22.[20] Nhiệt
độ trung bình hàng tháng của Mumbai vào giữa mùa Hè (tháng 5) là 33 °C
(91 °F) & giữ tháng mùa Đông (tháng giêng) rơi xuống 19 °C
(67 °F). Do kiểu thời tiết và độ ẩm và kiểu thời tiết chung như thế này,
con người không phải gánh gchịu bất kỳ sự cực đoan nào của thời tiết trừ gió
mùa trong một vài trường hợp – ví dụ lũ lụt.
Kinh
tế
Sở giao dịch chứng khoán Bombay
Mumbai đóng góp 10% số lượng việc làm tại nhà máy, 40% thuế thu nhập, 60% thuế hải quan,
20% thuế môn bài, 40% kim ngạch ngoại thương và 9 tỷ USD thuế kinh doanh của
Ấn Độ.[24] Nhiều
định chế tài chính Ấn Độ có trụ sở tại trung tâm Mumbai, bao
gồm Sở giao
dịch Chứng khoán Mumbai, Ngân hàng Dự trữ Ấn Độ, Sở giao
dịch Chứng khoán quốc gia Ấn Độ, Xưởng
đúc tiền quốc gia, và nhiều tập đoàn kinh tế lớn (bao gồm Tata Group, Godrej và Reliance).
Nhiều ngân hàng nước ngoài và các thể chế tài chính
cũng có chi nhánh tại khu vực này.
Cho đến thập niên 1980, sự thịnh vượng của Mumbai phần lớn là
nhờ các nhà máy dệt và cảng biển. Nhưng từ đó trở đi, nền kinh tế của Mumbai đã
được đa dạng hóa với các ngành: kỹ thuật công trình, gọt giũa kim
cương, chăm sóc y tế, và công nghệ thông tin. Là một thủ phủ bang, các công
sở ở đây cũng là nơi thu hút đang kể lực lượng lao động của Mumbai. Mumbai cũng
có một lực lượng đông đảo những người lao động không có tay nghề cao và trung bình
làm việc trong các lĩnh vực lao động chân tay như: bán hàng rong, lái taxi, cơ
khí và các nghề cổ cồn xanh khác.
Cảng và ngành vận tải tàu biển cũng sử dụng nhiều lao động.
Công nghiệp giải trí cũng là một ngành thu hút nhiều lao động và
đóng góp đáng kể cho kinh tế Mumbai. Phần lớn các đài truyền hình và các hệ
thống vệ tinh lớn, các nhà xuất bản lớn đều đóng trụ sở ở Mumbai. Trung tâm
ngành phim ảnh tiếng Hindi, hay thường gọi là Bollywood, nằm ở
Mumbai với các xưởng
phim và các hãng sản xuất phim ảnh.
Cùng với cả Ấn Độ, Mumbai -thủ đô thương mại của Ấn Độ- đã có sự
bùng nổ kinh tế kể từ khi tự do hoá năm 1991. Ngành tài
chính phát triển nhảy vọt từ thập niên 1990 cùng với các
ngành công nghệ thông tin, dịch vụ. Tầng
lớp trung lưu ở Mumbai là tầng lớp được lợi nhất của đợt bùng nổ kinh tế này và
đồng thời cũng là lực lượng tạo ra sự bùng nổ tiêu
dùng của Mumbai.
Quản
lý hành chính
Thành phố này do Hội
đồng thành phố Brihanmumbai (BMC) quản lý (trước đây là Hội đồng
thành phố Bombay), với quyền chấp hành được giao cho Cao ủy thành phố, là
một quan chức ngành hành
chính Ấn Độ được chính
quyền bangbổ nhiệm. Hội đồng này bao gồm 227 ủy viên hội đồng được bầu cử
trực tiếp đại diện cho 24 quận,[25] 5
ủy viên hội đồng được chỉ định và một người giữ chức thị trưởng. BMC
chịu trách nhiệm quản lý các nhu cầu về hạ tầng và công dân đô thị. Một người
Phó cao ủy giám sát mỗi quận cho mục đích hành chính. Hầu như tất cả các
đảng chính trị bang đều đưa ứng cử viên tham gia bầu cử chọn các ủy viên hội
đồng.
Các quan chức thành phố
Vùng đô thị tạo thành hai quận của
Maharashtra, mà mỗi quận dưới sự quản lý của một Người
phục trách thu thuế Quận (District Collector). Các người phụ
trách thu thuế quận này đảm trách việc hồ sơ tài sản và thu ngân khố cho Chính phủ Liên bang, và
giám sát các cuộc bầu cử quốc gia tổ
chức ở trong thành phố.
Cảnh sát Mumbai do
một Cao ủy Cảnh sát lãnh
đạo, cao ủy cảnh sát này là một quan chức của IPS. Sở
Cảnh sát Mumbai thuộc Bộ Nội vụ Bang. Thành phố được chia ra 7 vùng cảnh sát và
17 vùng cảnh sát giao thông, mỗi vùng do một Phó Cao ủy lãnh đạo. Cảnh sát giao
thông là một cơ quan bán tự trị thuộc Sở Cảnh sát Mumbai.
Mumbai là nơi có Tòa án Tối cao Mumbai, là cơ
quan thi hành quyền hạn tư pháp trên toàn bang Maharashtra và Goa, và Các lãnh thổ Liên hiệp Daman
và Diu và Dadra và Nagar Haveli. Mumbai cũng có hai tòa cấp
dưới là Tòa án Tiểu điều khoản (Small
Causes Court) xử các vụ việc dân sự, và Tòa án Khai đình (Sessions
Court) for criminal cases.
Giao
thông
Phần lớn dân Mumbai sử dụng giao thông công cộng từ nhà đi làm và ngược
lại do thiếu các bãi đậu xe, tắc nghẽn giao thông và nhìn chung là tình trạng
đường sá tồi tệ trong thời gian gió mùa. Thành phố là nơi có trụ sở của
hai bộ phận đường sắt –
Đường sắt Trung tâm (CR) đóng trụ sở tại Ga cuối
Chatrapati Shivaji(trước đây gọi là Ga cuối Victoria), và Đường sắt phía Tây (WR)
đóng trụ sở ở gần Churchgate. Xương
sống của giao thông thành phố, Đường sắt Ngoại ô Mumbai, bao
gồm 3 mạng lưới riêng biệt chạy theo chiều dài thành phố, theo hướng Bắc-Nam.
Tuyến Đường sắt phía Tây chạy
dọc theo vùng phía Tây của thành phố còn tuyến Đường
sắt Trung tâm bao trùm phần lớn các phần trung tâm và Đông Bắc của thành
phố. Cả hai tuyến tỏa ra các vùng ngoại vi, mỗi tuyến có chiều dài một chiều
khoảng 125 km. Tuyến Bến cảng là
một nhánh của tuyến Đường
sắt Trung tâm, với một độ dài 54 km dọc theo phần Tây-Nam của thành phố,
gần các bến cảng và mở rộng vào Navi
Mumbai (Bombay Mới). Mumbai được Đường sắt Ấn Độkết nối
tốt với phần lớn các nơi trong Ấn Độ.
Xe bus công cộng được quản lý bơi BEST (một
đơn cơ quan tự chủ thuộc BMC) bao quát hầu như tất cả các nơi trong vùng đô thị
cũng như các địa điểm cử Navi Mumbai và Thane. Xe
buýt được sử dụng cho việc đi lại các tuyến ngắn và trung còn tàu hỏa thì có
giá vé tiết kiệm hơn cho các tuyến đường dài. Đội tàu hỏa của BEST bao gồm các
xe bus một tầng, 2 tầng và xe có điều hòa nhiệt độ.
Xe taxi màu đen và màu vàng có đồng hồ, được chở đến 4 khách
cùng hành lý, bao quát khắp vùng đô thị. Xe tuk-tuk ([Auto
rickshaw) chỉ được phép hoạt động ở các khu vực ngoại ô, là loại xe vận tải
thuê ở đây. Các xe tuk-tuk (trông giống như xe lam) 3 bánh này có 3 bánh và có
thể chở đến ba khách
Sân bay quốc tế Chhatrapati
Shivaji (trước đây gọi là, Sân bay quốc tế Sahar) của Mumbai là
sân bay bận rộn nhất ở Ấn Độ, phục vụ vận tải hành khách và hàng hóa bằng đường
hàng không. Nhà ga hàng không Andheri phục vụ các chuyến bay quốc tế còn Nhà ga
Santacruz phục vụ các chuyến bay nội địa. Sân bay Juhu đã
là sân bay đầu tiên của Ấn Độ và hiện nay là nơi đăng cai một câu lạc bộ bay và
một sân bay trực thăng.
Với địa hình duy nhất của mình, Mumbai có một trong những bến
cảng tự nhiên tốt nhất thế giới, phục vụ 50% lượng khách của cả nước và phần
nhiều hàng hóa vận tải đường thủy của Ấn Độ. Đây cũng là một căn cứ quan trọng
của Hải quân Ấn Độ.[26] Phà
từ Bến phà cho
phép đi đến các đảo và các bãi biển trong khu vực với giá rẻ.
Các
dịch vụ tiện ích
Hội đồng Thành phố Mumbai (BMC) cung cấp nước uống cho thành phố, phần lớn được khai
thác từ các hồ Tulsi và Vihar, cũng như các hồ xa về phía Bắc. Nước được lọc
tại Bhandup, là
nhà máy lọc nước lớn nhất châu Á. BMC
cũng chịu trách nhiệm bảo dưỡng đường sá và thu gom rác thải trong thành phố.
Hầu như tất cả số lượng rác thải 7800 tấn mỗi ngày của Mumbai[27] đều
được chở đến các bãi thải ở Gorai nằm ở Tây Bắc,
và Deonar ở phía Đông. Việc
xử lý nước cống được
tiến hành ở Worli và Bandra.
Điện được cung cấp bởi: BEST ở trong thành phố, và bởi Reliance Energy, Tata,
và Mahavitaran (Công
ty TNHH Phân phối Điện Bang Maharashtra) ở các vùng ngoại ô. Phần lớn điện của
thành phố lấy từ thủy điện và máy điện nguyên tử. Công ty cung cấp dịch
vụ điện thoại lớn nhất là công ty quốc doanh MTNL, là công ty đã độc quyền cung cấp dịch vụ điện thoại cố định
và di động cho đến năm 2000 và hiện đang cung cấp dịch vụ điện thoại cố định,
di động cũng như WLL. Vùng phủ sóng điện thoại di động rộng rãi và nhà cung cấp
dịch vụ chính là Hutch, Airtel, BPL group, Reliance Infocomm và Tata Indicom. Cả
hai công nghệ di động GSM và CDMA đều có sẵn ở thành phố.
Việc sử dụng Internet băng thông rộng đang
gia tăng ở thành phố với các công ty cung cấp dịch vụ dẫn đầu là MTNL và Tata.
Thông
tin nhân khẩu
Theo điều tra dân số năm 2001, dân số Mumbai là 11.914.398 người,[28] Theo
cuộc điều tra do World Gazetteer tiến hành năm 2008, Mumbai có
dân số 13.662.885 người[29] and
the Mumbai Metropolitan Areahas a
population of 20,870,764.[30] Mật
độ dân số ước tính khoảng 22.000 người trên mỗi ki-lô-mét vuông. Tỷ lệ biết chữ
của dân thành phố này là trên 86%, cao hơn mức trung bình của toàn Ấn Độ.[31]
Cơ cấu tôn giáo ở Mumbai gồm đạo Hindu (67,39%), đạo Hồi (18,56%), đạo
Phật (5,22%), đạo
Jain (3,99%) và Thiên Chúa giáo (3,72%), còn lại là đạo
Sikh và đạo Parsi[32]. Cơ
cấu dân số và ngôn ngữ gồm: người Maharashtria (53%), người Gujaratis (22%), người Bắc Ấn Độ (17%), người Tamil (3%), người Sindhi (3%), người Tuluva/người Kannadiga (2%)
và các dân tộc khác[33]. Cơ
cấu dân tộc đa dạng do các cộng đồng dân cư từ khắp Ấn Độ đã đến định cư ở đây.
Thành phố này cũng thu hút một số lượng người nước ngoài đến kinh doanh.
Hindu refers to any person who regards themselves as
culturally, ethnically, or religiously adhering to aspects of Hinduism.
Biểu tượng của Hồi giáo được thế giới biết
đến
A Muslim (Arabic: مُسلِم) is someone who
follows or practices Islam, a monotheistic Abrahamic religion. Muslims consider the Quran, their holy book, to be the verbatim word
of God as revealed to the Islamic prophet and messenger Muhammad.
Buddhism (/ˈbʊdɪzəm/, US also /ˈbuː-/) is the world's fourth-largest religionwith over 520 million
followers, or over 7% of the global population, known as Buddhists .
Jainism (/ˈdʒeɪnɪzəm/), traditionally known
as Jain Dharma, is an ancient Dharma religion. Followers of Jainism are called
"Jains", a word derived from the Sanskrit word jina (victor) and connoting the path of victory in crossing
over life's stream of rebirths through an ethical and spiritual life
A Christian (/ˈkrɪstʃən, -tiən/) is a person who follows
or adheres to Christianity, an Abrahamic, monotheistic religion based on the life
and teachings of Jesus Christ.
After the miraculous catch of fish, Christ invokes his disciples to become "fishers of men" (Matthew 4:19) by Raphael.
A Sikh (/siːk, sɪk/; Punjabi: ਸਿੱਖ sikkh [sɪkkʰ]) is a person associated
with Sikhism, a monotheistic religion
that originated in the 15th century based on the revelation of Guru Nanak [21]. The term
"Sikh" has its origin in the Sanskrit words शिष्य (śiṣya), meaning a disciple, or a student.
Biểu tượng của Sikh giáo
Đối với một đô thị có quy mô lơn như thế nhưng Mumbai có một tỷ
lệ tội phạm vừa phải.. Mumbai đã ghi nhận được 27.577 vụ tội phạm năm 2004,
giảm 11% từ mức 30.991 năm 2001. Nhà tù chính của thành phố này là Arthur Road Jail.[34]
Mumbai có một bộ phận lớn dân biết nhiều thứ tiếng giống
như các thành phố khác ở Ấn Độ. Marathi, ngôn ngữ chính thức của Maharashtra được nói
rộng rãi. Các ngôn ngữ khác được nói tại đây là Hindi và tiếng
Anh. Một kiểu nói thông tục của tiếng Hindi, được gọi là Bambaiya –
một sự pha trộn của tiếng Marathi, Hindi, tiếng Anh Ấn Độ và
một số từ thông tục được pha trộn được sử dụng ngoài phố. Tiếng Anh được nói
rộng rãi và là ngôn ngữ chính của lực lượng cổ cồn trắng của thành phố.
Giống như nhiều thành phố lớn khác ở thế giới đang phát triển,
Mumbai phải gánh chịu các vấn đề tương tư của quá trình đô thị hóa lớn nảy sinh
ở các thành phố lớn ở các nước đang phát triển —
sự nghèo khó phổ biến và tình trạng chăm sóc y tế kém,
nạn thất nghiệp, mức giáo dục và trình độ thị dân của bộ
phận lớn dân số. Với không gian thành phố có hạn, dân Mumbai thường phải sống
trong các khu nhà tù túng, đắt đỏ, thường xa nơi làm việc và do đó cần đi làm
bằng các tuyến xe tháng có điểm trung chuyển đông nghẹt người hay các tuyến
đường kẹt cứng xe cộ. Theo tuần báo Business Week, khoảng 43% dân
số sống ở các khu ổ chuột và các vành đai ổ chuột của thành phố. Mặc dù mại dâm là bất hợp pháp ở Ấn Độ,
Mumbai có một số lượng dân số lớn là những người làm nghề bán dâm, ước
tính hơn 100.000 người.[35] Sự
thịnh hành cao của HIV trong những người hành nghề mại dâm nữ (mức không đổi trên
50% kể từ năm 1993[36]
Dân
cư và Văn hóa
Một người dân của Mumbai trong tiếng Anh gọi là một Mumbaikar,
hay Bombayite (người Mumbai). Nhiều người dân thích ở gần các
ga tàu hỏa lớn để tiện đi làm do một lượng thời gian đáng kể phải mất cho việc
đi lại hàng ngày. Do đó, nhiều người sống theo kiểu sống nhanh, với rất ít thời
gian dành cho các hoạt động xã hội. Dân Mumbai cử hành các lễ hội Ấn Độ và
phương Tây với sự phô trương ầm ỹ. Vùng đô thị có hương vị thức ăn nhanh lề đường, bao gồm các
món vada pav (bánh
mì lên men tách đôi ra, với bánh bao chiên kẹp giữa), panipuri (bánh
xèo với xốt me và đậu lăng), pav bhaji (bánh mì lên men ăn kèm rau xào),
sandwich (bánh mì kẹp trắng với bơ và xốt cà chua (Chutney) nóng, khoai tây,
hành, dưa leo và beatroot) và bhelpuri (hỗi
hợp cơm xốp), còn ẩm thực Nam Ấn Độ thực phẩm Trung Hoa cũng
phổ biến. Cư dân thành phố này có gu ẩm thực, âm nhạc, phi,
ảnh và văn học cả Ấn Độ và quốc tế độc nhất vô nhị. Năm 2004, Mumbai đã nhận
được các giải thưởng bảo tồn di sản từ UNESCO.
Mumbai là cái nôi sinh ra điện
ảnh Ấn Độ (Dadasaheb Phalke đã
đặt nền móng bằng những bộ phim câm và theo chúng là những bộ phim Marathicủa
ông), với sự truyền bá phim ảnh ở đây vào đầu thế kỷ 20. Mumbai cũng có một số
lượng lớn các rạp chiếu phim, bao gồm nhà hát mái vòm chiếu phim lớn nhất thế
giới IMAX, trình
chiếu các bộ phim chủ đạo của Bollywood, Marathi và Hollywood. Nhiều
lễ hội phim được mọi người háo hức tham gia quanh năm.
Ngoài phục vụ cho những người mê điện ảnh, thành phố có một
truyền thống kịch nghệ cả bằng tiếng Anh và các ngôn ngữ địa phương phát đạt.
Nghệ thuật đương đại được trưng bày tốt ở các phòng trưng bày nghệ thuật do nhà
nước bảo trợ và các phòng trưng bày tư nhân. Nhà nước bảo trợ kinh phí cho các
gallery: Phòng
trưng bày Nghệ thuật Jehangir và Phòng
trưng bày Nghệ thuật hiện đại Quốc gia. Được xây dựng năm 1833, Hiệp hội châu Á Bombay là thư viện công cộng cổ
nhất thành phố. Thành phố này cũng có phần lớn các tòa
nhà cao nhất. Mumbai có 6 thành phố kết nghĩa (con số tối đa được chính
phủ Ấn Độ cho phép). Các thành phố kết nghĩa của Mumbai là: Berlin, London, Los
Angeles, Saint
Petersburg, Stuttgart và Yokohama.[37]
Các
phương tiện truyền thông
Mumbai có nhiều ấn bản báo chí,
nhiều đài phát thanh và truyền hình; các tờ báo bằng tiếng
Anh xuất bản và bán ở Mumbai có Times of India, Mid-day, DNA, Hindustan Times, Mumbai Mirror and Indian Express. Các
tờ báo Marathi bao gồm Loksatta, Sakaal và Maharashtra Times. Ngoài
các tờ báo này ra còn có nhiều tờ báo khác được in bằng các ngôn ngữ Ấn Độ
khác. Mumbai cũng là nơi có tờ báo cổ nhất Ấn Độ, tờ Bombay Samachar, một
tờ báo được xuất bản bằng tiếng Anh và tiếng Gujarati kể từ năm 1822. Bombay
Durpan-the first Marathi newspaper was started by Jambhekar in Mumbai on
1832.[38]
Đài truyền hình quốc gia Doordarshan cung
cấp 2 kênh mặt đất miễn phí còn 3 mạng lưới truyền hình cáp chính phục vụ phần
lớn các hộ gia đình. Zee Marathi, DD
Sahyadri, Zee TV, Star plus các kênh tin tức là các kênh truyền hình phổ
biến. Truyền hình vệ tinh (DTH) vẫn
chưa nhận được sự chấp nhận rộng rãi do phí lắp đặt cao. Các hộ gia đình ở
Mumbai bắt được hơn 100 kênh truyền hình cáp, và đại bộ phận các kênh này được
sản xuất để phục vụ cho quần chúng biết nhiều thứ tiếng của
thành phố này. Thành phố này cũng là trung tâm của nhiều tập đoàn truyền thông
quốc tế với nhiều kênh tin tức và ấn bản phẩm hiện diện lớn ở đây.
Có 9 đài phát thanh ở Mumbai, với 6 đài phát bằng băng tần FM, và
các đài All India Radio phát
bằng băng tần AM.
Giáo
dục
Các trường học ở Mumbai hoặc là "các trường thành phố"
(do BMC quản lý) hay các trường tư thục (do các tổ hợp (trust) và các cá nhân
quản lý) và thường được chính quyền trợ giúp. Đại đa số dân thích trường tư hơn
vì các trường tư có cơ sở vật chất tốt hơn và sử dụng tiếng Anh làm ngôn ngữ
giảng dạy chính. Tất cả các trường tư là hội viên của Ban SSC của
bang Maharashtra hoặc các ban Bằng
cấp Giáo dục Trung học Ấn Độ (ICSE) và Ban Trung ương Giáo dục Phổ thông Trung học
(CBSE) toàn Ấn Độ. Nhu cầu học đặc biệt cao đối với các trường
thuộc hội viên của ICSE và CBSE, và đối với những trường do các nữ tu viện hoặc
các trường thuộc thầy tu dòng Tên. Các
trường công du chính phủ điều hành thiết nhiều trang thiết bị nhưng là lựa chọn
duy nhất cho các cư dân nghèo hơn không có khả năng nhập học các trường tư đắt
đỏ hơn.
Theo kế hoạch 10+2+3, học
sinh mất 10 năm học phổ thông, sau đó 2 năm vào các Trường
cao đẳng 2 năm đầu (Junior College), nơi họ lựa chọn theo ba ngành: nghệ thuật, thương mại hoặc khoa
học. Tiếp theo là một khóa đại học tổng hợp ở lĩnh vực học hay một
khóa chuyên nghiệp như luật, kỹ
thuật, y khoa. Phần
lớn các trường cao đẳng ở thành phố là hội viên của Đại học Mumbai, một
trong những trường đại học lớn nhất thế giới về mặt tỷ lệ tốt nghiệp. Viện Công nghệ Ấn Độ, Mumbai, là
một trong những trường kỹ thuật hàng đầu của Ấn Độ và Đại học Nữ SNDT là
những trường đại học khác tại Mumbai.
Mumbai cũng là nơi có hai viện nghiên cứu quan trọng của Ấn Độ:
Viện Nghiên cứu Cơ bản Tata (TIFR), và Trung tâm Nghiên cứu
Nguyên tử Bhabha (BARC).
Thể
thao
Môn cricket là môn thể thao phổ biến nhất của
thành phố Mumbai và thường được chơi ở trong các maidan(sân) xung quanh thành
phố. Gully cricket, một
dạng cải biến của môn cricket, được chơi trong các ngõ hẻm hẹp của thành phố,
đặc biệt vào các ngày Chủ Nhật. Mumbai đã sản sinh ra nhiều các vận
động viên cricket quốc tế nổi tiếng, và là chủ nhà của Ban
Kiểm soát môn cricket ở Ấn Độ (BCCI). Môn cricket quốc
tế được đông đảo dân chúng xem và thành phố ngừng hoạt động trên thực tế trong
những ngày khi đội cricket Ấn Độ chơi
các trận quan trọng. Thành phố có hai sân vận động cricket quan trọng là Sân vận động Wankhedevà Sân vận động Brabourne. Đội tuyển cricket Mumbai thuộc
loại một trong những đội mạnh ở Ranji Trophy, vòng
thi đấu trong nước hạng nhất quốc gia.
Bóng đá là
môn thể thao phổ biến thứ hai với những câu lạc bộ chơi vào các đợt gió mùa, khi
các môn thể thao ngoài trời khác không thể chơi được. Football World Cup là
một trong những sự kiện truyền hình được đông đảo người theo dõi nhất ở Mumbai.
Môn thể thao quốc gia Ấn Độ, field hockey, đã
sụt giảm mạnh trong những năm gần đây, sụt giảm về độ phổ biến so vơi môn
cricket, dù nhiều tuyển thủ Mumbai chơi trong đội tuyển quốc gia.
Các môn thể thao được nhiều chơi khác ở các câu lạc bộ và câu lạc bộ thể thao (gymkhana), và bao
gồm tennis, bóng
quần, billiards, cầu
lông, bóng
bàn và golf. Mumbai cũng chơi môn bóng rugby, là một trong số ít các thành
phố ở Ấn Độ chơi môn này. Mỗi tháng 2, Mumbai tổ chức các cuộc đua ngựa 3 tuổi ở Trường
đua ngựa Mahalaxmi. Dịp này chứng kiến những người ăn mặc đúng mốt tranhg điểm
thời thượng. Trong những thời gian gần đây, môn đua xe công thức 1 (Formula 1) đã gây sự chú ý của công chúng. Các môn
thể thao khác như bóng chuyền và bóng rổ phần
lớn phổ biến ở các trường phổ thông và cao đẳng. Năm 2004, Cuộc đua việt
dã Mumbai Marathon, một
sự kiện hàng năm được Standard Chartered Bank tài
trợ, đã thiết lập một sự cố gắng mang môn thể thao này đến với công chúng Ấn
Độ.
No comments:
Post a Comment